Một tiểu sinh mạng dưới sự kỳ vọng của bọn họ cuối cùng cũng xuất hiện. Mặc dù đều nằm trong dự tính, Du Đại Tuấn vẫn là bộ dạng kích động đọc báo cáo, hai tay đều run lên. Ra khỏi phòng Đào Diệp nhìn thấy bộ dạng ngốc của thối cẩu hùng, tâm y có chút bất đắc dĩ ngọt ngào, còn chưa mở miệng, đã thấy Du Đại Tuấn hoảng loạn chạy đến đỡ y, thật giống như biến y thành một thứ đồ vật bằng sứ, sợ sứt mẻ nên không cho cạy mạnh. "Lát kiểm tra xong, chúng ta về tắm rửa, bệnh viện thật ồn ào...Lâu vậy rồi có đói bụng không, em muốn ăn gì? Bằng không anh mua gì đó ăn tạm, đừng để bản thân đói." Đào Diệp nắm chặt tay người đang líu lo không ngừng, động viên vỗ vỗ. "Không có chuyện gì, anh đừng lo lắng." Phảng phất như nhìn lại hình dáng của hắn mười mấy năm trước, đã qua nhiều năm rồi mà vẫn không tiến bộ nha,"Đâu phải lần đầu mang thai, không yếu đến vậy đâu." "Không tính." Du Đại Tuấn mặt nghiêm túc mở miệng,"Vợ à, trước đây chuyện gì anh cũng có thể nghe em, riêng chuyện này thì không. Nhà chúng ta sớm như vậy đã có thành viên mới, đây chính là chuyện trọng đại, anh không thể thay em chịu đựng, nhưng không thể trơ mắt nhìn em chịu khổ." "Anh...Du Đại Tuấn, anh thật sự là." Có lẽ là mang thai nên có chút mẫn cảm, vành mắt y bỗng nóng lên," Em ăn uống khổ cực đâu chứ...Từ sáng sớm xếp hàng đến giờ, anh...Em đói, anh đi mua điểm tâm đi." "Được, giờ anh chạy đi mua, em mau ngồi xuống nghỉ ngơi, anh sẽ nhanh chóng trở lại." "Ừ, đi đi." Đào Diệp muốn cho hắn ăn trước, nên cố ý nói,"Nhớ nếm thử trước, nếu không hợp vị em sẽ không ăn đâu." "Được, đợi anh nha." Đào Diệp nhìn Du Đại Tuấn vội vội vàng vàng đi ra ngoài, không nhịn được lắc đầu cười, khả năng Du Đại Tuấn vì y có thể làm tất cả mọi chuyện như là lẽ dĩ nhiên, nhưng không phải Omega nào cũng may mắn như vậy. "Đào bác sĩ?" Đào Diệp ngẩng đầu nhìn Omega trước mặt có chút quen mắt, híp híp mắt một cái, cố gắng nhớ xem bản thân mình đã gặp người này ở đâu. "Lần trước ngài cùng chồng đến nhà tôi tham gia bữa tiệc đầy tháng." Omega sắc mặc tiều tuỵ sờ bụng cười cười,"Chúng ta mới gặp nhau một lần, không nhớ cũng là bình thường." Đào Diệp nhớ đến mình trong nhà vệ sinh nghe được cuộc cãi vã. Lưu bác sĩ trước mặt thì trầm mặc ít nói lại cãi vã với Omega nhà mình, y nhìn Omega gầy gầy bụng thì nhô lên cao cao, không khỏi nhíu mày,"Đến kiểm tra thai sao? Bụng nhìn như sắp sinh rồi." "Ừm." Omega cúi đầu sờ bụng,"Sắp rồi...Đúng rồi, Đào bác sĩ, tôi nghĩ nên hỏi ngài..." "Cái gì?" "Siêu âm giới tính thai nhi không biết được không." Âm thanh Omega nói ra rất nhỏ, nhưng lại làm Đào Diệp cảm thấy đau lòng. "Điều này là trái pháp luật, trừ khi hai người có dị tật, bằng không bác sĩ không có quyền làm thế." "Nhưng là...nhưng là...Tôi phải sinh được Alpha." Omega thảng thốt cúi đầu,"Dạo này hắn không về nhà, nếu tôi không sinh được Alpha, hắn sẽ không về nữa." Đào Diệp nhíu chặt chân mày,"Tại sao lại như vậy..." Omega cô độc cười cười,"Người hắn yêu là Beta kia, tôi chỉ là công cụ sinh sản." Đào Diệp không nói gì, Beta cũng có thể sinh, chẳng qua tỉ suất sinh sản không cao bằng Omega, đơn giản thì là được voi đòi tiên, lòng tham không đáy. Y nhìn khuôn mặt thống khổ của Omega, có nhiều chuyện không dễ xen vào. Đào Diệp biết rõ Omega này thừa biết Alpha kia lạnh lùng, một gia đình phức tạp, cũng sẽ không ly hôn, cậu ấy vĩnh viễn chọn cách thoả hiệp, tốt nghiệp đã kết hôn, từ đó đến giờ đều là mang thai và sinh con, cậu ta rời khỏi xã hội quá lâu, lâu đến không còn dũng khí bắt đầu lại. Vào giờ phút này chỉ là cậu ấy muốn có người ngồi nghe thôi. Nhìn Omega bộ dạng thống khổ, Đào Diệp đột nhiên nhớ đến Alpha của mình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]