Bỗng thấy chính mình trước đây sai lầm rồi, dùng đứa trẻ để trói buộc Đào Diệp, hiện tại lại vọng tưởng dùng tài sản để trói chân người này.
Chẳng phải trong nhật ký Đào Diệp cũng tự giễu bản thân là vì tiền sao?
Không phải.
Chung sống nhiều năm, Đào Diệp cơ bản không hề hỏi đến tài sản của Du Đại Tuấn. Sự nghiệp Đào Diệp ổn định, đãi ngộ rất tốt. Tuy rằng kém xa Du Đại Tuấn kinh doanh kiếm tiền, nhưng tự nuôi gia đình cũng là thừa sức, Đào Diệp chuyên tâm vào ngành y, đối với đầu tư quản lý tài chính lại không hiểu, cũng không can thiệp. Nếu không phải Du Đại Tuấn kiên trì muốn cho vợ nắm tài chính, thì sợ là Đào Diệp cũng chẳng bận tâm.
Du Đại Tuấn không sợ Đào Diệp ham hư vinh, hắn sợ y lại mong muốn một thứ cao hơn.
Du Đại Tuấn có thể cho y rất rất nhiều tiền, cả tình yêu cũng vậy.
Lại bỗng nhiên phát hiện, người thương của mình lại không ham muốn tài sản này, cũng không khao khát tình yêu từ hắn.
Trời dần tối, chỉ còn ánh sáng đèn đường mờ nhạt xuyên qua rèm cửa, Du Đại Tuấn dựa vào đầu giường, tâm cực kì hoảng loạn.
Từ nhỏ hắn đã nghĩ Omega và Alpha đều phải có sự liên kết, phải biết cưng chiều vợ, Omega giận dỗi trái tim này liền đau, Omega đau lòng tim này liền thấy chua.
Đào Diệp chính là trái tim của hắn, tim hắn như bị ai đạp phải máu cứ chảy đầm đìa, hắn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, chỉ lo sợ người kia tổn thương.
Du Đại Tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-thay-doi/1752569/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.