Edit: Tâm
Beta: Bát gia
Qua dịp cuối tuần, Du Đại Tuấn nhận được thiệp mời kỷ niệm một trăm năm ngày thành lập trường đại học. Bên trường mời các cựu sinh viên tốt nghiệp hạng ưu về giao lưu gặp mặt.
Du Đại Tuấn và Đào Diệp đều nhận được thiệp mời. Đào Diệp thì đúng là sinh viên ưu tú, còn Du Đại Tuấn xưa nay biếng nhác. Cơ mà cả mười sinh viên ưu tú cũng không kiếm được lắm tiền bằng thằng ngốc Du Đại Tuấn, thế nên Du Đại Tuấn quả thực vẫn được tính là vô cực kỳ xuất sắc.
“Vợ ơi, kỉ niệm thành lập trường lần này em có đi không?”
Cả hai đều học đại học địa phương, cách cũng không xa, Du Đại Tuấn cảm thấy lượn qua một tẹo cũng được.
Đào Diệp nhìn thiệp mời một lát: “Không đi, có gì hay mà đi.”
Nhưng Du Đại Tuấn lại rất muốn đi, dù sao thì vợ chồng hắn cũng xuất phát từ tình yêu học đường. Đã qua mười mấy năm rồi, về thăm trường xưa tìm lại cảm giác của mối tình đầu cũng vui lắm chứ.
“Hôm đó em phải đến nhà người ta khám bệnh, chiều còn có lớp ở trường, không rảnh đâu.”
Du Đại Tuấn nghe vợ nói vậy thì dẹp luôn ý định ôn lại tình đầu cùng với Đào Diệp. Vợ có việc bận, chẳng đi cùng được thì đành thôi vậy. Dù sao hắn là Alpha cũng không nhất thiết phải có người đi kèm.
Cùng lắm thì hắn lôi ảnh vợ thuở thanh xuân ra ngắm chứ gì, hê hê.
—
Thời tiết hôm đó rất đẹp, Du Đại Tuấn vừa đến cổng trường đã có sinh viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-thay-doi/1752552/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.