Anh chỉ là một trong hàng nghìn người nhập cư vào thành phố, phải thuê nhà trọ, mỗi tháng một phần tiền kiếm được phải trả cho chủ nhà, mà chủ nhà thường xây vài phòng trọ như vậy, hàng tháng đều thu một phần tiền mồ hôi nước mắt của người khác. Đây chỉ là chỗ ở, không phải nhà. Trong thành phố này anh không có nhà.
Cậu là một thiếu niên đang còn đi học. Một thiếu niên có cơ thể mảnh khảnh với làn da trắng, những ngón tay trắng muốt mảnh mai. Cậu và anh là hai anh em, nhưng bất ngờ là hai người lại có tình cảm với nhau. Con người có thể tìm được niềm vui, niềm hạnh phúc, khoái cảm với một người khác kể cả là người thân. Miễn người đó làm cho mình vui vẻ, thoải mái.
Hằng ngày hai người trao cho nhau những yêu thương, ân ái ngọt ngào, dành cho nhau sự sẻ chia, yêu thương. Tình yêu nam nam ngọt ngào, lãng mạn đầy màu sắc. Cuộc sống mưu sinh đầy vất vả, khó khăn, nhiều sóng gió, tiền chẳng được bao nhiêu nhưng phải trả tiền thuê nhà 1 phần, tiền sinh hoạt hằng ngày chẳng đủ. Niềm vui duy nhất của cậu là hạnh phúc, tình yêu cùng em trai của mình. Liệu hai người họ sẽ mãi như vậy sao? Tình yêu ấy sẽ mãi hạnh phúc vẹn toàn, bên nhau trọn đời phải không?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.