Là cháu trai, cháu gái của Gia Nghê! Anh nghe được trong lòng la hét, nhìn thấy chúng, cũngtựa như nhìn thấy người thân của chính mình, trong lòng anh lại dào dạtmột sự ấm áp không nói rõ được.
Dường như là hai tiểu quỷ nàychuẩn bị làm một "chuyện xấu" gì đó không thể để cho người lớn trong nhà biết được, mỗi một bước đều dè dặt cẩn trọng, nếu như vậy, anh được dịp có thể uy hiếp chúng một phen, nghĩ vậy hai mắt Doãn Trạch Vũ sáng lên.
Nhìn chúng nó xoay vặn mở vòi nước bên cạnh tường, nước ào ào chảy vào bêntrong chậu rửa mặt nhỏ, trên mặt chúng còn có vẻ mặt đắc ý, Doãn TrạchVũ đùa dai sải bước đi tới ngưỡng cửa bậc thềm.
"Này!"
Hai tiểu quỷ giật mình, quay đầu lại nhìn thấy là Doãn Trạch Vũ, vẻ đắc ý trên khuôn mặt nhỏ nhắn liền biến mất không tung tích.
Chúng nó thì thầm với nhau hồi lâu, Doãn Trạch Vũ láng máng nghe được chúng nói, là chú xấu!
Cảm giác được tiểu quỷ đối với anh cảm giác cũng không tốt, trong lòng anhlập tức sinh ra một kế, biết rằng lúc này có lẽ nịnh bợ chúng sẽ tốthơn, liền thay đổi vẻ mặt nghiêm túc trước đó, nụ cười trên mặt rực rỡhơn ánh mặt trời.
"Là tiểu Tuấn và Hân Hân nha." Trong nháy mắtanh thay đổi giọng điệu và nét mặt, vẫn làm cho vẻ mặt hai tiểu quỷ căng đến gắt gao, một bộ dáng như lâm đại địch (ý chỉ tình hình rất căngthẳng),sau một hồi tiếng vang leng keng, súng nước cầm trong tay vàchậu rửa mặt đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-so-lam-hu-em/2783106/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.