Trần Thúc ngẩn người, rất là buồn cười nói: "Thì ra là yêu đơn phương a."
Giang Tiểu Nhạc nhìn Trần Thúc, nhỏ giọng mà ừ một tiếng, Trần Thúc tuy đã ba mươi, nhưng lại chưa từng nói quan tâm đến chuyện tình cảm, nhưng nhìn bộ dáng thiếu niên buồn bã rất mới lạ, còn có vài phần nói không rõ tư vị.
Trần Thúc nói: "Haizzz, còn có người không thích anh Tiểu Giang của chúng ta sao."
Giang Tiểu Nhạc có chút ngượng ngùng, rũ xuống đôi mắt, nói: "Cái gì mà anh Tiểu Giang, không phải."
Trần Thúc nghiền ngẫm nói: "Người nào có thể làm ngươi thích như thế?"
Giang Tiểu Nhạc nhìn Trần Thúc, nhấp nhấp môi, không nói gì.
Trần Thúc nói: "Hắn lớn lên đẹp sao?"
Giang Tiểu Nhạc không chút nghĩ ngợi nói: "Đẹp."
Trần Thúc hừ cười một tiếng, duỗi tay nhéo cằm Giang Tiểu Nhạc, nói: "So nhóc còn đẹp hơn?"
Giang Tiểu Nhạc chớp chớp mắt, nói: "Tôi đẹp?"
Trần Thúc nói: "Đẹp a."
Giang Tiểu Nhạc bên tai ửng đỏ, thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm Trần Thúc, tâm tình đều tốt lên.
Trần Thúc bóp quai hàm cậu, vui đùa nói: "Ngoan ngoãn, nhóc có khuôn mặt đẹp, dùng khuôn mặt mà theo đuổi người ta, có ai mà không thích?"
Giang Tiểu Nhạc bị niết đến nói chuyện đều mơ hồ không rõ nói: "Thật sự được?"
Trần Thúc nhìn Giang Tiểu Nhạc, buông ngón tay, lại xoa xoa mặt cậu, véo một cái liền lưu lại dấu tay, cũng không biết một cái tiểu kẻ lưu lạc như thế sao lại có một khuôn mặt như thế.
Trần Thúc nói: "Được."
"Thích người ta liền đuổi theo" Trần Thúc giữa mày tỏa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-sach/595417/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.