Hai người bước vào một quán thịt nướng, vừa vặn tới thời điểm ăn cơm, quán thịt nướng đã ngồi rất đông người, nóng hừng hực, mùi thịt nướng bay khắp nơi.
Thân thể Giang Tiểu Nhạc đang lúc trưởng thành nên đặc biệt rất thích ăn thịt, không có nửa điểm khách khí, gọi đầy một bàn đều là đủ loại kiểu dáng thịt.
Trần Thúc nói: "Thật đúng là thằng nhóc choai choai ăn cho ông đây nghèo luôn hả."
Giang Tiểu Nhạc nhìn đồ ăn chất đầy trên bàn không ngẩng đầu lên, nói: "Anh không phải là ông của tôi"
Trần Thúc hừ cười một tiếng, đây là nơi công cộng, hắn không thể hút thuốc, đầu ngón tay cầm điếu thuốc thưởng thức. Trong tiệm không ít khách, bọn họ đa số đều đi hai người chiếm hết hai bàn, còn một bàn là một đôi tình nhân trẻ, một bàn khác là một đôi phu thê mang theo hai đứa nhỏ, ăn đến khí thế ngất trời.
Đột nhiên, một miếng rau xà lách kẹp thịt ba chỉ đưa đến trước mặt Trần Thúc, Trần Thúc sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lại, Giang Tiểu Nhạc chuyên chú mà nhìn hắn.
Trần Thúc kéo khóe miệng, nói: "Nhóc ăn đi."
Giang Tiểu Nhạc chỉ nhìn hắn, Trần Thúc chậc một tiếng, đem cái đĩa nhỏ của mình đẩy về phía, Giang Tiểu Nhạc nhìn hắn ăn một ngụm, mới cảm thấy mỹ mãn.
Giang Tiểu Nhạc cũng không biết có cái tật xấu gì, chỉ cần bọn họ ở bên nhau ăn cái gì, luôn thích nhìn Trần Thúc ăn trước, mới đến mình ăn.
Giang Tiểu Nhạc đúng là có thể ăn, dạ dày Trần Thúc không tốt, ăn một chút liền ngồi xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-sach/595414/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.