Trần Thúc vừa nói xong, Giang Tiểu Nhạc trong đầu liền hiện cảnh Trần Thúc nằm dưới thân hướng cậu bộ dáng mỉm cười, hầu kết giật giật, Trần Thúc còn véo lên gương mặt cậu, đôi mắt Giang Tiểu Nhạc hấp tấp mà rũ xuống, bàn tay ướt dầm dề chụp lên Trần Thúc, ồm ồm nói: "Không có ai."
Trần Thúc cũng không thèm để ý, lười biếng mà dựa vào cạnh cửa WC, nói: "Không có ai thật không?"
Giang Tiểu Nhạc không hé răng.
Trần Thúc nhìn Giang Tiểu Nhạc, một lát sau, nói: "Giang Tiểu Nhạc, nhóc thích nam nhân?"
Giang Tiểu Nhạc sửng sốt, ừ một tiếng.
Trần Thúc nhíu mày, duỗi tay sờ soạng điếu thuốc cắn ở bên miệng, "Đồng tính luyến ái" bốn chữ này chữ nói ra thật nhẹ nhàng nhưng nặng tựa ngàn cân, căn bản không phải là một con đường tốt.
Trần Thúc yên lặng, một lúc sau mới nói: "Giang Tiểu Nhạc, nhóc tuổi còn nhỏ, thật sự thích người kia, nhưng có những cái không nên làm thì đừng làm."
"Nếu nhịn không được......" Trần Thúc kéo kéo khóe miệng, ngón tay gầy thon dài kẹp điếu thuốc, nói, "Nhó mang bảo hộ, nhóc sạch sẽ, nhưng không chắc người kia là người hay quỷ, đừng quay đầu lại dính bệnh lên người, bảo vệ chính mình."
Giang Tiểu Nhạc nâng lên đôi mắt, trên mặt có vài phần ngây thơ, nói: "Cái gì bệnh?"
Trần Thúc nhìn Giang Tiểu Nhạc, thở dài, duỗi tay vỗ vỗ gương mặt, hắn "Nghe ca ca khuyên một câu, không có việc thì đọc sách nhiều vào?"
Giang Tiểu Nhạc nhấp khẩn môi, có vài phần không ngờ, nói: "Người kia sạch sẽ."
"Ui" Trần Thúc cười như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-sach/595409/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.