Mùa đông năm nay phá lệ cực kì lạnh, trong nháy mắt cũng đã qua cuối năm.
Đây là cái Tết đầu tiên của Giang Tiểu Nhạc ở thành phố H, nơi thành thị nhỏ, đón năm mới, ngay cả Tây Thành dơ bẩn, náo loạn cũng treo đèn màu, dán giấy hồng, có vài phần không khí náo nhiệt.
Giang Tiểu Nhạc không thích ăn Tết. Trên đường, ít người đến đáng thương, giống như về rừng chim mỏi, đều rào rạt mà bay đi, chỉ còn lại có thưa thớt mấy con, cô hồn dã quỷ du đãng.
Mọi nhà đều treo ngọn đèn dầu sáng ngời, đầu đường càng thêm lạnh lẽo. Giang Tiểu Nhạc theo bản năng mà muốn đi tìm Trần Thúc. Trần Thúc không hề như trước mà cự tuyệt hắn, có khi sẽ cho Giang Tiểu Nhạc ở nhà hắn ngủ một giấc, nhưng mà hắn không thích Giang Tiểu Nhạc ôm hắn ngủ.
Thằng nhóc kia hai cánh tay thon gầy, nhưng không biết lấy đâu ra sức, vô cùng lớn mà ôm hắn, khi ngủ say đầu chôn vào cổ hắn, lộ ra vẻ mặt mãn nguyện, quả thực làm Trần Thúc đau đầu.
Ngày đó khi đón năm mới, Giang Tiểu Nhạc lại đi tìm Trần Thúc, Trần Thúc ở bên cửa sổ hút thuốc, hắn nói: "Đừng đến, ông đây mấy ngày nay nghỉ ngơi, có tiền cũng không tiếp."
Giang Tiểu Nhạc sửng sốt một chút, nhìn Trần Thúc. Mặt Trần Thúc không có biểu tình gì, một khuôn mặt trắng nõn, môi mỏng, mắt đào hoa ẩn tình, không cười thì thôi nhưng khi cười lại có vài phần mỉa mai lạnh lẽo.
Giang Tiểu Nhạc chưa bao giờ nghe qua làm nghề này còn được nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-sach/260489/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.