Trần Thúc bị câu nói kia làm sửng sốt vài giây, thằng nhóc này, mẹ nó tới phá đám sao?
Nhìn biểu cảm của cậu thì lại không giống, Trần Thúc nhìn chằm chằm cậu một lát, không lẽ có tiền mà lại không lấy, vẫn là dẫn Giang Tiểu Nhạc lên lầu.
Giang Tiểu Nhạc đã lưu lạc bên ngoài rất nhiều năm, thời điểm đứng ở trước cửa nhà Trần Thúc còn do dự một chút, Trần Thúc quay đầu lại, liếc mắt nhìn Giang Tiểu Nhạc một cái, kéo khóe miệng, nói: "Đừng ngại, không phải muốn ngủ cùng với ông đây sao?"
Giang Tiểu Nhạc trầm mặc mà nhấc chân đi vào, trong nhà Trần Thúc rất loạn, trên sô pha quần áo ném lung tung, TV thì mở, vừa vặn đang chiếu dự báo thời tiết, thuyết minh về thời tiết ngày mai, nhiệt độ không khí thấp như cũ, chú ý phòng lạnh giữ ấm. Trong phòng nhiệt độ tăng cao, tỏa ra không khí ấm áp, Giang Tiểu Nhạc có chút không biết làm sao, trong túi quần ngón tay lạnh lẽo khẩn trương cuộn lại, chạm vào tờ tiền bên trong, theo bản năng mà ngẩng đầu nhìn về phía Trần Thúc.
Trần Thúc tiến vào phòng liền cởi áo lông vũ khoác ngoài ra, bên trong ăn mặc bình thường quần dài áo ngủ, hắn đi về phía sô pha ngồi xuống, nhấc chân đặt lên trên bàn, ung dung mà nhìn Giang Tiểu Nhạc, nói: "Nhóc con, theo cậu ngủ là như thế nào?"
Giang Tiểu Nhạc trực tiếp bị hỏi đến nghẹn họng, cứng ngắc mà đứng yên ở huyền quan, một lúc lâu, đem tiền trong túi đặt ở trên tủ giày.
Trần Thúc sửng sốt, nổi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-sach/260484/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.