*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mấy năm gần đây thành phố A đã không cho phép đốt pháo, Phương Hòe Ninh và Lật Đình lại không thích xem những tiết mục om sòm kia, nhưng đã quyết định cùng ăn tết luôn muốn nghĩ cách làm việc ngày tết, cuối cùng dưới sự đề nghị của Phương Hòe Ninh hai người cùng gói một bữa sủi cảo.
Nói là cùng nhau, nhưng thật ra từ cán bột đến băm nhân bánh lại đến gói, cơ bản đều là Lật Đình bắt tay vào làm, chỉ vì nếu để trai kỹ thuật đã giỏi còn muốn giỏi hơn cầm dao, chỉ là tỉ lệ điều chỉnh diện tích vỏ bánh và nhân bánh có thể mất hết thời gian cả một ngày của họ. Đúng lúc những loại rau mang về từ đường Thì Di có đất dụng võ, trừ vài món chay, cảm giác cũng không tệ mấy, đương nhiên cho dù là sống Phương Hòe Ninh cũng sẽ cảm thấy ngon vô cùng, dù sao từ trồng đến thu hoạch lại đến vào miệng toàn bộ trải qua bàn tay của mèo con nhà hắn, có thể ăn không ngon à?
Ăn sủi cảo xong hai người lại làm ổ trên sofa, Phương Hòe Ninh dùng notebook đọc tư liệu, Lật Đình thì cầm quyển sách dựa ở bên cạnh, mỗi người bận rộn. Vừa nhấc mắt đã có thể nhìn thấy gò má yên tĩnh thả lỏng của người yêu, không cần ngôn ngữ không cần động tác, trong không khí cũng nổi lơ lửng hương vị phù hợp triền miên.
Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-quen/2194394/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.