*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vương Phục Lương và Triệu Bàng ngồi xuống đã bắt đầu quan sát phòng bao của quán lẩu này.
“Hòe, Hòe Ninh nghĩ gì mà muốn mời chúng ta tới đây ăn, ăn cơm nhỉ? Chỗ này so với cái quán ở cổng trường chúng ta hay đến phải đắt, đắt hơn nhiều, lại khó đặt chỗ.”
“Chắc chắn là có chuyện, ” Triệu bàng suy đoán, nhìn về phía Tiền Khôn mang vẻ mặt táo bón và Ngụy Bình thần thái tự nhiên ở đối diện, “Có phải hai người biết gì không?”
Tiền Khôn đỡ trán hữu khí vô lực: “Không nên hỏi tôi, cơ thể tôi suy yếu.”
Triệu Bàng không thể hiểu nổi, lại nhìn Ngụy Bình: “Sinh nhật năm nay của Hòe Ninh đã qua lâu rồi, có phải cậu ta lại giành được học bổng không? Làm trịnh trọng thế này, chẳng lẽ là giải thưởng đặc biệt? Hay là nói đã làm gì nên trò kiếm được khoản lớn? Khoản tiền kếch sù?”
Ngụy Bình gật đầu: “Ừ, trúng giải thưởng lớn, còn lớn hơn cả giải thưởng đặc biệt, cũng kiếm được khoản lớn, bảo vật vô giá.”
“Ý, ý gì?” Vương Phục Lương tò mò.
Ngụy Bình nói: “Các cậu sốt ruột cái gì, đợi cậu ấy rồi tự hỏi đi.”
Cô vừa nói xong, Phương Hòe Ninh đã đi vào, lướt qua cao lãnh của ngày xưa, mặc dù trên mặt vẫn không biểu cảm gì, nhưng bước chân như gió, nhìn ra được tâm trạng không tệ.
Ngụy Bình thấy chỉ có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-quen/2194383/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.