*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc Phương Hòe Ninh ngồi xe trở về nội thành trời đã tối rồi, từ trước đến nay hắn giỏi về sắp xếp lịch trình hợp lý, cực ít phóng túng bản thân vậy mà dạo chơi cả ngày chẳng có mục đích gì như thế, nhìn đồng hồ, đã sắp tám giờ, việc Phương Hòe Ninh nên làm nhất là về nhà tắm rửa sau đó ngủ một giấc thật ngon, nhưng cái chân trước cửa xe trái đi phải dời một hồi, cuối cùng vẫn không nhịn được xuống xe trước hai trạm gần đại học A.
Khi Lật Đình đẩy xe điện đi qua trước trạm xe đã nhìn thấy Phương Hòe Ninh không nhúc nhích đứng ở đó, hình như đang ngẩn người với xe cộ qua lại trên đường.
Lật Đình nhìn đối phương một lát, Phương Hòe Ninh rốt cuộc cảm giác được quay đầu lại, nhìn thấy là cậu, mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Lật Đình lại dời mắt đi chỗ khác, tiếp tục đẩy xe về phía trước, cũng không có ý định chào hỏi.
Có điều chiếc xe điện của cậu từ sau lần ngã đó, sửa rồi mang về cũng luôn yếu, cái này không đẩy tiếp sẽ bị mắc kẹt, vì trên xe xếp rất nhiều đồ, nhưng chỉ dừng lại một tí xíu đã làm cho hai cái túi to ở chỗ ngồi phía sau rơi xuống.
Lật Đình đang định nhanh chóng dừng xe nhặt lên, hai cánh tay đã trước cậu một bước ôm hai cái túi lên.
“Cảm ơn.”
Lật Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-quen/2194357/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.