Lật Đình đối mắt với Phương Hòe Ninh phút chốc lại dời đi rất nhanh, chuyển sang rơi trên người Lật Hàm nơi xa càng khóc càng vang dội.
Phương Hòe Ninh thấy cậu bước tới tóm nam sinh đang ngồi xổm ở đó lên, nhưng mà Lật Hàm không phối hợp, hu hu nức nở giãy ra, lúc này Phương Hòe Ninh mới phát hiện hóa ra cậu em trai kia say rượu, có lẽ suy nghĩ còn đắm chìm trong đả kích làm mình làm mẩy lúc nãy, vậy mà không nhận ra người trước mặt là ai, chỉ muốn thoát khỏi.
Động tác của Lật Hàm rất mạnh, lần thứ nhất vung tay lên mặt Lật Đình, bị cậu tránh đi, lần thứ hai trực tiếp húc khuỷu tay vào ngực Lật Đình, trên đường xe đến người đi, Phương Hòe Ninh lại mơ hồ nghe thấy một tiếng “bộp” nặng nề, trong lòng hắn thắt lại theo nó.
Thật ra Lật Đình rất giỏi trong việc đối phó với con ma men này, Lật Hàm khó trị hơn cũng không bằng một nửa của Điền Điển, đang định hít một hơi chơi liều với đối phương, bỗng có một cái tay khác thò ra bên cạnh, bắt được cánh tay vũng vẫy của Lật Hàm, đè bả vai cậu ta xuống trực tiếp khiến người cố định ngay tại chỗ, không thể động đậy.
Lật Đình ngẩng đầu, Phương Hòe Ninh đang cúi đầu nhìn cậu
“Đi như thế nào?” Phương Hòe Ninh hỏi gọn gàng dứt khoát.
Lật Đình đáp lại lời ít ý nhiều hơn: “Không thuận đường.”
Nếu Phương Hòe Ninh là người hớn hở ra mặt sợ là sẽ phải giận đến bật cười. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-quen/2194347/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.