Chương trước
Chương sau
Hoắc Thù vừa uống rượu, vừa nghe cung nhân phía dưới tiến đến thuật lại kết quả săn thú bên kia. Biết được người đứng đầu là Trấn Nam Hầu phủ thế tử Hải Chính Hoằng, người này biểu hiện thập phần ưu tú, săn gϊếŧ được một con hổ, tiếp theo là người đứng thứ hai, người đứng thứ ba, đều là con cháu thế gia huân quý.
Tam biểu ca Ngu Tòng Liệt cũng tham gia lần đi săn mùa thu này, hôm nay ngày đầu tiên xếp hạng thứ sáu, không trước không sau.
Nghe thấy tin tức này, Hoắc Thù liền rõ tam biểu ca không có ý muốn tranh chức phò mã kia
Đi săn lần này là có mục đích, chỉ cần tin tức linh thông một ít đều sẽ ngầm nắm được tin tức, biết hoàng đế cố ý chọn phò mã cho hai công chúa, người có tâm tranh vị trí này, tự nhiên sẽ nỗ lực biểu hiện
Mọi người nghe cung nhân bẩm báo đều lộ ra bộ dáng đầy hứng thú


Tuy nói lần này hoàng đế chọn phò mã cho công chúa, bất quá nhiều thanh niên tài tuấn tụ tập đầy đủ tại đây như vậy, các phu nhân gia đình có cô nương vừa độ tuổi tự nhiên sẽ chú ý nhiều hơn một ít, mà những cô nương chưa xuất giá đó đúng là đang độ tuổi ái mộ, cũng cảm thấy cực hứng thú đối với chuyện này
Chờ sau khi cung nhân bẩm báo xong, mọi người đều cảm thấy có hứng thú đối với mười người mang thứ hạng được hoàng đế khích lệ kia, trong mười người đứng đầu này, ngoại trừ bốn người đã thành thân, còn có sáu công tử trẻ tuổi vẫn chưa thành thân, trong đó người đứng hạng đầu Hải Chính Hoằng có thân phận cao nhất, hắn là Trấn Nam Hầu phủ thế tử.
Nhiều thế hệ Trấn Nam Hầu đều ở vùng hải vực phương Nam, bảo hộ vùng lãnh thổ phương Nam của Đại Hạ, nắm giữ hải quân của Đại Hạ, được dân chúng vùng biển phương Nam vô cùng kính trọng. Lần này Trấn Nam Hầu hồi kinh báo cáo công tác, Trấn Nam Hầu thế tử cùng nhau vào kinh, đây cũng là lần đầu tiên hắn lộ mặt tại kinh thành

Tứ công chúa cùng Ngũ công chúa đều nghe cực kỳ nghiêm túc, cực kỳ thấy hứng thù đối với Hải Chính Hoằng, người đã săn được hổ ngày hôm nay
Tứ công chúa lập tức liền gọi cung nhân lại đây, vừa uống rượu vừa dò hỏi sự tình lều bên kia
Ngũ công chúa đoan trang ngồi đó, thần sắc cũng có vài phần nghiêm túc, rốt cuộc việc này liên quan đến người được chọn làm phò mã cho mình sau này, Ngũ công chúa cho dù ngày thường không tranh không đoạt, nhưng lúc này cũng suy nghĩ nhiều một chút
Bởi vì nam nữ ở lều trại khác nhau, bên phía nam nhân phát sinh chuyện gì cũng không có cách tận mắt nhìn thấy, cho nên ngay từ đầu Hoàng Hậu đã phái cung nhân qua đó, sau đó trở về kể lại cho các nàng nghe, các nữ quyến liên quan đều nghe được việc tốt
Tứ công chúa dò hỏi riêng về Hải Chính Hoằng, hiển nhiên đối với người này cảm thấy rất hứng thú.

Người ở đây thấy thế, liền biết Tứ công chúa có khả năng đã coi trọng người này, lấy việc hoàng đế sủng ái Tứ công chúa, nếu nàng coi trọng, chắc chắn sẽ khâm điểm Hải Chính Hoằng làm phò mã.
Tiệc tối kết thúc trong không khí náo nhiệt
Sau khi cung tiễn đám người Thái Hậu, Hoàng Hậu, công chúa rời đi, mọi người mới tự mình rời đi.
Khi Hoắc Thù đứng lên, cảm giác cả người đều có chút lâng lâng, biết mình vừa rồi tham uống nên đã có chút say.
"Tố Tố, ngươi không sao chứ?" An Dương quận chúa vừa nãy thấy nàng uống nhiều rượu như vậy, lo lắng nàng say, thấy nàng đứng dậy liền đi qua xem
"Không có việc gì, ta khá tốt." Hoắc Thù mỉm cười nói.
An Dương quận chúa thấy nàng hai má phấn hồng, đôi mắt vẫn trong trẻo có thần như cũ, hiển nhiên say không nghiêm trọng lắm, liền nói: "Không có việc gì thì tốt, ngươi đi về nghỉ ngơi, lần sau đừng uống nhiều như vậy nữa." Vừa rồi thấy Hoắc Thù uống ly này đến ly kia, nàng đều lo lắng Hoắc Thù sẽ uống say, không ngờ tửu lượng nàng ấy tựa hồ không tồi, hiện tại còn rất tỉnh táo
Hoắc Thù ừ một tiếng, cùng nàng đi ra khỏi lều trại, đón một luồng gió đêm mát lạnh thổi tới, thổi tan đi không ít mùi rượu trên người nàng khiến cho người cũng thanh tỉnh rất nhiều.
Chờ bọn hạ nhân ở bên ngoài vội vã lại đây nghênh đón từng chủ tử của mình, khi hai nha hoàn Ngải Thảo cùng Anh Thảo lại đây, ngửi được mùi rượu nhàn nhạt trên người nàng liền biết nàng uống rượu, thần sắc hai nha hoàn đều có chút lo lắng, sợ nàng uống rượu quá độ có hại cho thân thể
Sau khi Hoắc Thù từ biệt Nhị thái thái cùng tỷ muội Nhiếp gia liền đi về nơi mình ở.
Trở lại nơi nghỉ ngơi, Hoắc Thù cảm giác cả người có chút lười biếng, trước tiên đi đến tịnh phòng tắm rửa, khi nàng chuẩn bị đi đến trên giường ngủ, đột nhiên nha hoàn tiến vào, nói một vị ma ma trong phủ Tam hoàng tử tới, nàng phụng mệnh Tam hoàng tử, thay Tam hoàng tử phi đến nhận lỗi cùng Vệ Quốc Công thế tử phu nhân
Hoắc Thù đầu óc choáng váng, hiện tại chỉ muốn lên giường nghỉ ngơi, căn bản không muốn gặp người khác, trầm mặc suy nghĩ một lát, nói: "Ta đã biết, bảo nàng để lễ vật xuống rồi trở về đi."
Ngải Thảo thấy đôi mắt nàng đều không mở ra được, tuy rằng cảm thấy Tam hoàng tử tự mình lệnh cho ma ma trong phủ lại đây là cực kỳ có thành ý, hẳn nên gặp một lần, tốt xấu cũng nên cho Tam hoàng tử mặt mũi. Nhưng khi tưởng tượng đến hành động của Tam hoàng tử phi hôm nay, nếu tiểu thư nhà nàng không phản ứng mau lẹ, không chừng khi đó đã trúng phải vó ngựa bị thương rồi nên trong lòng vẫn là có chút oán khí.
Vì thế Ngải Thảo cũng không khuyên, trực tiếp đi ra ngoài tìm Lạp Nhã, truyền đạt ý tứ Hoắc Thù
Lạp Nhã lên tiếng, thần sắc bình đạm, cũng không có nói gì liền đi xử lý việc này.
Ngải Thảo nhìn bóng dáng Lạp Nhã rời đi, hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm trong lòng
Lạp Nhã là đại nha hoàn Lăng Vân viện, so với các nàng càng hiểu tính tình thế tử hơn, nếu nàng không phản ứng, chứng minh hành động này là đúng.
Xử lý xong việc này, Ngải Thảo một lần nữa trở về phòng, liền thấy Hoắc Thù đã nằm ở trên giường, ôm chăn ngủ rồi
Ngải Thảo thấy thế, trong lòng có chút bất đắc dĩ.
Ban đêm ngày mùa thu hơi lạnh, Ngải Thảo tiến lên đắp chăn cho nàng đàng hoàng, tiếp theo buông màn, liền ngồi vào bục bước chân trước giường gác đêm.
Một lát sau, Ngải Thảo nghe được bên ngoài có tiếng động, trong lòng biết là thế tử đã trở lại, vội đứng lên, quả nhiên nhìn thấy thân ảnh cao lớn của Nhiếp Ngật xuất hiện ở trong phòng.
Nhiếp Ngật cũng đi rửa mặt một phen, sau khi tẩy đi bụi bặm cùng mồ hôi của một ngày, mới tay chân nhẹ nhàng lên giường nghỉ ngơi
Khi hắn lên giường, liền thấy trên giường có một người ôm gối ôm ngủ ngon lành, một chân thò ra bên ngoài chăn, ống quần ngủ vén lên trên, lộ ra hơn nửa cẳng chân thon dài thanh tú, da thịt trắng nõn như ngọc, hết sức đẹp đẽ
"Thế Cẩn?"
Nhiếp Ngật mới vừa ôm nàng vào trong lòng ngực, liền nghe được âm thanh nàng mềm như bông kêu tên mình, nhích đến gần, vẫn có thể ngửi được mùi rượu trên người nàng. Biết vừa nãy nàng đã uống rượu, Nhiếp Ngật có chút không biết nên khóc hay cười, nhưng mà nhìn nàng say rượu mềm như bông rúc trong lòng ngực hắn, bộ dạng kia ngoan ngoãn ôn thuần, đáng yêu như thế, hắn thật không nỡ nói nàng.
Hắn lên tiếng, kéo nàng vào lòng ngực, ôm thân thể mềm mại của nàng, nhẹ nhàng vỗ lưng nàng tựa như đang dỗ nàng ngủ.
Hoắc Thù tìm tư thế thoải mái trong lòng ngực hắn, gác tay trên eo hắn, qua một lát, mới hàm hồ nói: "Chuyện hôm nay, chàng có nghe được không?"
Nhiếp Ngật ừ một tiếng.
Có thể là do vừa uống rượu, đầu óc không linh hoạt bằng ngày thường, thần thái nàng có thêm vài phần ngây thơ, chậm rì rì đem chuyện hôm nay nói cùng hắn một lần, cuối cùng nói: "Hôm nay ít nhiều cũng nhờ nương ra mặt, Thái Hậu mới có thể phạt nặng Tam hoàng tử phi, nàng cũng thật lợi hại."
Nhiếp Ngật lại ừ một tiếng.
Sau khi Hoắc Thù nói xong này nọ, ngáp một cái, liền không nói nữa.
Nhiếp Ngật cúi đầu nhìn nàng, phát hiện nàng đã nhắm mắt lại, hàng mi dày cong vút trên mí mắt nàng nhẹ nhàng run lên, hơi thở sâu, hiển nhiên đã ngủ.
Đèn cung đình sừng dê trên bàn trang điểm rọi ánh sáng xuyên thấu qua màn trướng, bốn phía lờ mờ, Nhiếp Ngật chậm rãi nhắm mắt lại.
*** Truyện chỉ đăng tại truyenlol.com/tac-gia/nhamy111***
Buổi tối ngủ sớm, sáng sớm hôm sau khi Nhiếp Ngật tỉnh lại, Hoắc Thù cũng tỉnh theo
Đầu tóc nàng rơi loạn bò thân người dậy, bắt lấy tay áo hắn, nói: "Hôm nay chàng vẫn làm việc bên người Hoàng Thượng sao?"
Nhiếp Ngật vén lọn tóc buông xuống ra sau tai nàng, vỗ về ót nàng, môi mỏng hôn xuống trên trán nàng, nói: "Ta phải ở cạnh cữu cữu không thể rời đi, sân săn thú hôm nay chẳng phân biệt nam nữ, tương đối hỗn tạp, đến lúc đó nàng cẩn thận một chút"
"Chẳng phân biệt nam nữ?" Hoắc Thù kinh ngạc nhìn hắn
Nhiếp Ngật cười nói: "Đúng vậy, bằng không công chúa sẽ chọn phò mã như thế nào? Sau khi tiệc tối hôm qua kết thúc, Tứ công chúa đi tìm cữu cữu, nói là muốn tự mình đi kiểm tra những người đó một chút, từ trong đó chọn ra phò mã mà nàng vừa lòng nhất, cữu cữu liền đáp ứng nàng, cho nên sân săn thú hôm nay chẳng phân biệt nam nữ, để cho bọn họ tự do biểu hiện."
Cái gọi là tự do biểu hiện, cũng có nghĩa là để cho những người muốn cưới hai vị công chúa nỗ lực biểu hiện.
Sau khi Hoắc Thù nghe xong, cảm thấy này việc này không liên quan đến mình, hôm nay nàng chỉ cần cùng Hoàng Hậu đi cưỡi ngựa chơi đùa là được, không cần để trong lòng.
Hai người nói một lát, thấy thời gian không còn sớm lắm, Hoắc Thù lăn một vòng đứng dậy, hiền tuệ thay y phục chải đầu cho hắn
Nhiếp Ngật mặt mày mỉm cười, ngồi ở chỗ đó để nàng tự mân mê
Khi Lạp Nhã dẫn theo nha hoàn tiến vào thấy một màn như vậy, đều không khỏi sửng sốt. Nhìn đến thế tử ngồi ở chỗ đó để thế tử phu nhân chải đầu, mặt mày nhu hòa, giấu đi lạnh lùng trên mặt, tuấn mỹ phi phàm, giống như trích tiên không dính khói lửa nhân gian trong nháy mắt biến thành người phàm trần, có thêm nhiều hơn một chút nhân khí, ngược lại càng hiện rõ tuấn lãng như mỹ ngọc.
Hoắc Thù vấn xong tóc cho hắn, dùng một phát quan tử kim nạm ngọc cố định kiểu tóc, vừa lòng gật gật đầu, tiếp theo đón nắng sớm đưa hắn ra cửa.
Sau khi tiễn Nhiếp Ngật đi, Hoắc Thù không về trên giường ngủ bù mà đi luyện roi một lát, vừa nghĩ đến quan hệ giữa Ý Ninh trưởng công chúa cùng Nhiếp Ngật. Quan hệ của hai mẹ con này chỉ sợ cả cuộc đời cũng không cách nào thay đổi được, mặc kệ Ý Ninh trưởng công chúa đã bù đắp như thế nào, nhưng thương tổn lúc trước đã tạo thành, hiển nhiên Nhiếp Ngật không nghĩ sẽ thay đổi phương thức ở chung hiện tại, cứ giữ khoảng cách và mãi không liên quan với nhau
Nhưng nàng là con dâu, không thể không kính trọng Ý Ninh trưởng công chúa được, vì vậy phải đắn đo cách đối xử thật tốt mới được.
Khi sắc trời không sớm lắm, Hoắc Thù mới gọi người tiến vào hầu hạ.
Thời gian ra cửa cùng ngày hôm qua không khác lắm, Hoắc Thù hội hợp cùng Nhị thái thái và các cô nương Nhiếp gia, sau đó đi đến sân săn thú
Hôm nay trên bãi đất trống trước sân săn thú thập phần náo nhiệt, Tứ công chúa cùng Ngũ công chúa ngồi trên lưng ngựa, được một đám cung nhân vây quanh, cách đó không xa là một đám nam tử tuổi trẻ đang nhìn hai vị công chúa ngồi trên lưng ngựa, từ thần sắc trên mặt bọn họ có thể biết được bọn họ cực kì thích vị trí phò mã này
Phò mã Đại Hạ có rất nhiều hạn chế, nếu là nam nhân có dã tâm thì đều sẽ không dính vào vị trí này. Nhưng nếu cưới công chúa, tương ứng sẽ có một ít quyền lực sau thành thân, việc này so với việc tự mình giành giật sẽ ổn định hơn một ít. Cho nên một ít đích thứ tử không có quyền thừa kế trong phủ huân quý cùng thứ tử con thiếp thất, đối với việc cưới công chúa cũng không có phản đối gì
Huống hồ Tứ công chúa còn rất được sủng ái, lại kế thừa dung mạo đẹp đẽ của An Phi, nếu có thể cưới nàng ngược lại cũng không có gì thua thiệt
Tứ công chúa đang nói chuyện với Ngũ công chúa, hai tỷ muội vừa tùy ý trò chuyện, vừa nhìn về phía một đám công tử trẻ tuổi bên kia
Tứ công chúa hôm nay trang điểm tỉ mỉ, ngồi trên lưng ngựa cao cao, mặc một bộ kỵ trang màu hồng tím dùng kim tuyến thêu hoa đào nho nhỏ, tóc bới cao cao, dùng một phát quan quan nạm ngọc kiểu nam tử giữ chặt, cả người minh diễm không gì sánh được, nháy mắt liền trở thành tiêu điểm trong đám người
Đương nhiên, việc này chỉ giới hạn tại thời điểm trước khi Hoắc Thù đến.
Sau khi Hoắc Thù đến, ánh mắt mọi người thực nhanh liền chuyển qua trên người nàng.
Hôm nay Hoắc Thù mặc bộ kỵ trang bằng lụa màu phấn lam thêu lá trúc hoa mai, eo được buộc lại bằng dây nam châu màu đỏ rực, tóc buộc đơn giản sau đầu, bên má có tua rua nhỏ màu đỏ điểm xuyến màu lam rũ xuống, làm cho đến da thịt nàng trong sáng mịn màng, khi xoay người lên ngựa, động tác lưu loát, anh tư táp sảng, nháy mắt liền hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Tứ công chúa phát hiện ánh mắt mọi người đều chuyển qua trên người Hoắc Thù, ánh mắt hơi tối, bất quá khi nghĩ đến Hoắc Thù đã gả chồng, người nàng gả lại là Nhiếp Ngật, tin tưởng cho dù nơi này có người nào nhìn trúng mỹ mạo của nàng, cũng không có ai dám khởi lên ý niệm nào đối với nàng
Tuy rằng trong lòng vẫn có chút không thoải mái, nhưng nàng điều chỉnh tốt tâm tình thật nhanh, vừa dò hỏi người bên cạnh, người nào là Hải Chính Hoằng.
Ngũ công chúa cũng nhịn không được dời ánh mắt qua
Cung nhân đi theo hai công chúa đã tra xét thân phận những công tử tuấn kiệt đó rõ ràng vào ngày hôm qua, lập tức liền nói: "Đó chính là vị công tử phía trước kia đang nói chuyện cùng Tề quốc công thế tử, mặc bộ trường bào ám văn màu xanh đen"
Hai vị công chúa nhìn qua, quả nhiên thấy Tề quốc công thế tử tuổi chừng ba mươi đang cùng một nam nhân dáng người cao lớn nói chuyện, nam nhân kia tầm hai mươi mấy tuổi, nhìn xa xa, ngũ quan đoan chính góc cạnh, màu da hơi đen, trên người có một loại khí khái nam tử hán hiên ngang khác biệt
Tứ công chúa xem xong, trong lòng hơi hơi thất vọng.
Nàng tuy biết thế gian này chỉ có một Nhiếp Thế Cẩn, không cầu đối phương có dung mạo như Nhiếp Thế Cẩn, nhưng cũng cần phải là một công tử tuấn tiếu nho nhã, Hải Chính Hoằng này nhìn tựa như một vũ phu, thực sự không phải mẫu hình nàng thích
Thẩm mỹ của thế nhân đối với nam tử là mặt như ngọc quan, khí chất xán lạn, giống như Nhiếp Ngật, trên người hắn phảng phất như không có điểm nào không hoàn mỹ, làm cho người vừa thấy dường như liền cảm thấy ngay cả tóc cũng đẹp, đây mới là tiêu chuẩn của một vị mỹ nam tử. Hải Chính Hoằng cùng với tiêu chuẩn mỹ nam tử đúng là một trời một vực, làm cho Tứ công chúa cực kỳ thất vọng, cảm thấy hắn thậm chí còn không bằng Tề quốc công thế tử bên cạnh
Tứ công chúa dưới thất vọng liền dời đi ánh mắt thật nhanh, lại nhìn nhìn, đột nhiên phát hiện bên kia còn có một nam tử khuôn mặt tuấn nhã, khí chất đoan chính, tuổi hắn nhiều nhất chắc cũng vừa mới nhược quán, an tĩnh mà đứng cạnh bên một con ngựa, tay nhẹ nhàng vỗ về đầu con ngựa kia, trong thần sắc ôn hòa mang theo vài phần tùy ý, là một vị nam tử tuấn mỹ hiếm có
Trong lòng Tứ công chúa khẽ động, quay đầu hỏi: "Người đứng cạnh ngựa bên kia, mặc y phục màu xanh đá là ai?"
Cung nhân nhìn nhìn, trả lời nói: "Hồi công chúa, hắn là Uy Viễn tướng quân phủ Ngu Tam Lang, hôm qua khi săn thú xếp hạng thứ sáu, hiện giờ làm việc tại Ngũ Quân Doanh, nghe nói biểu hiện của hắn ở Ngũ Quân Doanh thập phần ưu tú, Hoàng Thượng từng kiểm tra hắn, cũng có nhiều khen ngợi với hắn." Tứ công chúa sau khi nghe xong, thần sắc khẽ động
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.