Chương trước
Chương sau
Không quá nửa ngày thời gian, tin tức Vinh Thân Vương thay Vệ Quốc Công thế tử đến Tĩnh An Hầu phủ cầu hôn đã truyền khắp kinh thành
Còn chưa chờ người kinh thành tiêu hóa xong tin tức này, tiếp theo nội thị tuyên chỉ liền đến Tĩnh An Hầu phủ, hoàng đế tự mình tứ hôn cho Vệ Quốc Công thế tử cùng Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ
Nếu nói, Vinh Thân Vương tự mình đi Tĩnh An Hầu phủ cầu hôn đã là oanh động, như vậy kế tiếp hoàng đế tứ hôn xem như hôn sự này đã chân chính định ra, hết cách thay đổi
Từ việc này cũng có thể nhìn ra được, đối với hôn sự này, là hoàng đế rất hài lòng
Trong phủ Thái Ninh trưởng công chúa
Sắt mặt Thái Ninh trưởng công chúa từ lúc buổi sáng nghe Vinh Thân Vương đi Tĩnh An Hầu phủ cầu hôn, đã bắt đầu đen, cho tới bây giờ, biết được hoàng đế tự mình tứ hôn, sắc mặt cực kỳ âm trầm
"Tại sao lại như vậy? Hoàng huynh rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì?" Thái Ninh trưởng công chúa tức giận đến nỗi quăng ngã chung trà hoa điểu màu phấn hồng trong tay
"Hôn sự Vệ Quốc Công thế tử có phải có nội tình gì hay không?" Phò mã Cao Cần chần chờ nói
Hắn biết trưởng nữ mê mẩn Vệ Quốc Công thế tử Nhiếp Ngật, làm phụ thân, hắn sủng ái nữ nhi, tự nhiên hắn cũng hi vọng nữ nhi đạt đúng ý nguyện. Chỉ tiếc thân phận Nhiếp Ngật đặc thù, lại được hoàng đế che chở, không ai dám làm chủ hôn sự của hắn, vì vậy cho dù thê tử cũng hi vọng nữ nhi có thể gả cho Nhiếp Ngật, nhưng vẫn không có cơ hội thúc đẩy việc hôn sự này
Hiện giờ hôn sự Nhiếp Ngật liền bất ngờ định như vậy rồi, hơn nữa người được chọn cũng chỉ là Thất cô nương ngũ phòng Tĩnh An Hầu phủ, nghe nói Hoắc ngũ lão gia kia ở Lễ Bộ chỉ giữ chức quan nhàn tản, thân phận này cũng thấp đi một ít, nếu không phải Tĩnh An Hầu phủ chưa phân gia, nếu không thân phận này của Hoắc Thất lên còn không được mặt bàn
Hơn nữa còn nghe nói Hoắc Thất kia còn vừa từ nhà ngoại trở về, còn chưa biết là cô nương như thế nào đâu, hoàng thượng lại cứ khinh suất như thế mà tứ hôn?
Thái Ninh trưởng công chúa đột nhiên quay đầu nhìn hắn, một đôi mắt hung ác nham hiểm cực kỳ, làm cho tim người nhanh đập bang bang, làm Cao Cần ngơ ngẩn
Thái Ninh trưởng công chúa khi tức đến tận cùng, ngược lại rất bình tĩnh, lạnh lùng nói: "Xác thật có nội tình, bất quá là tỷ tỷ tốt kia của bổn cung xem thường Quân nhi của chúng ta mà thôi! Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ kia chỗ nào có thể so được với Quân nhi nhà chúng ta?"
Cao Cần sợ nàng giận hư thân thể, vội vàng tiến lên đỡ nàng: "Đừng giận, nếu bọn họ coi thường Quân nhi, vậy quên đi....."
"Sao có thể được" Thái Ninh trưởng công chúa giận đến nổi đẩy tay hắn ra, một tay phất bộ ấm trà trên bàn, tức giận đến mức thanh âm đều có chút phát run, "Bọn họ coi thường Quân nhi, ta cũng không có hiếm lạ! Nhưng bọn họ chọn cô nương nhà ai không chọn, cố tình lại chọn Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ!"
Cao Cần thấy nàng tức giận đến cả người run run, vội vàng vuốt ngực cho nàng, đỡ nàng ngồi xuống, sợ nàng tức thành chuyện gì không tốt
Thái Ninh trưởng công chúa thở hổn hển, bắt lấy tay phò mã, một đôi mắt như độc phụ, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi có biết, trước đó vài ngày, Sùng nhi còn quấn lấy ta, muốn ta đi Tĩnh An Hầu phủ cầu thú cô nương cho hắn!"
Cao Cần trong lòng biết có dị, buột miệng nói: "Chẳng lẽ là Thất cô nương kia?"
Thái Ninh trưởng công chúa đập một cái trên bàn: "Chính là Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ này!"
Nàng tuy rằng coi thường Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ này, cảm thấy thân phận kém một ít, nhưng lại khá rõ đức hạnh nhi tử nhà mình, nhi tử xem trọng mỹ mạo Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ, chắc là sẽ không dễ dàng hết hi vọng. May mắn trước đó vài ngày hắn cưỡi ngựa ngã vào Bích Ba hồ một phen, hiện giờ còn nằm trên giường dưỡng bệnh, tạm thời còn chưa biết việc này
Hôm nay sáng sớm khi nghe tin tức Vinh Thân Vương tới Tĩnh An Hầu phủ cầu hôn, nàng liền hạ lệnh không cho người truyền tin đến tai nhi tử. Nhi tử hiện tại tạm thời còn chưa biết, thật ra còn tốt, chỉ là nữ nhi ....
Nghĩ đến nữ nhi, Thái Ninh trưởng công chúa liền đau đầu một trận
Hai đứa này đều không để nàng bớt lo, cố tình người coi trọng, hiện giờ lại thành vị hôn phu hôn thê, hơn nữa vẫn là hoàng thượng tự mình ban hôn, căn bản không còn biện pháp gì thay đổi
Cao Cần nghe được thê tử nói, cũng ngây ngẩn người, cả kinh nói: "Sùng nhi coi trọng Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ? Chuyện này lâu chưa?"
"Lần trước khi ngắm hoa ở Kim Cúc Viên" Thái Ninh trưởng công chúa đem sự tình nói lại một lần, hối hận nói: "Sớm biết như vậy, lúc ấy ta đã phái người đi Tĩnh An Hầu phủ cầu hôn trước, cũng đỡ phát sinh chuyện như vậy! Tiện nhân Ý Ninh kia nhất định biết Sùng nhi coi trọng Hoắc Thất, mới có thể sử dụng thủ đoạn để hoàng huynh tứ hôn...."
Thái Ninh trưởng công chúa tức giận đến chửi ầm lên Ý Ninh Trưởng công chúa giỏi thủ đoạn, tâm Cao Cần lại có hoài nghi, cảm thấy có lẽ Thái hậu đã biết việc này
Lấy hành vi thê tử mọi chuyện đều tìm Thái hậu làm chủ ra mà suy nghĩ, chỉ sợ là thái hậu đã biết trước Ý Ninh Trưởng công chúa chọn Hoắc Thất làm dâu, nếu không phải Thái hậu coi thường thân phận Hoắc Thất, liền có khả năng Ý Ninh Trưởng công chúa ra tay trước, Thái hậu kiêng kị hoàng đế, cho nên mới áp thê tử xuống, đánh mất suy nghĩ hướng Tĩnh An Hầu phủ cầu hôn cho nhi tử của nàng
"Không được, ta phải tiến cung tìm mẫu hậu hỏi xem đây là chuyện gì?" Thái Ninh trưởng công chúa không cam lòng nói, kêu người chuẩn bị xe tiến cung
Xa giá tiến cung đều đã chuẩn bị tốt, liền thấy tiểu nha hoàn trong viện nữ nhi vội vàng lại đây, vẻ mặt hoảng loạn mà bẩm báo: "Công chúa, quận chúa nàng, nàng ...."
"Còn đang tức giận?" Thái Ninh trưởng công chúa tức giận nói
Từ sau khi nghe nói Vinh Thân Vương đi Tĩnh An Hầu phủ cầu hôn, nữ nhi liền hoàn toàn phát cuồng. Thái Ninh trưởng công chúa lo lắng nàng trong cơn giận làm ra việc không có lí trí chọc giận Vinh Thân Vương, nên để cho người nhốt nàng lại trong viện của nàng, nữ nhi tức giận cũng là chuyện hợp tình hợp lý
Nha hoàn cúi đầu run rẩy nói: "Đúng vậy, quận chúa quăng ngã các đồ vật trong phòng, hơn nữa còn nói nếu không cho nàng ra ngoài, nàng sẽ tự làm mình bị thương...."
Thái Ninh trưởng công chúa nghe được một hơi, oán giận mắng một câu nghiệp chướng, rồi cùng trượng phu đi đến sân viện nữ nhi
Hai phu thê đi vào sân nữ nhi, vừa vào cửa liền nhìn thấy mặt đất hỗn độn, nữ nhi Cao Quân mặc một kiện bối tử hồng bạch cẩn biên mẫu đơn hoa cúc mới tinh, một đầu tóc dài rối loạn đứng giữa mớ hỗn độn, bộ dạng tiều tùy, một đôi mắt lập lòe thần sắc điên cuồng thống khổ
Thái Ninh trưởng công chúa nhìn đến đau lòng, tránh đi các đồ sứ bể trên mặt đất, đi qua ôm nàng, "Con đây là tội gì chứ?"
Thần sắc Cao Quân đau khổ nói: "Nương, tại sao lại như vậy? Rõ ràng con mới là thê tử biểu ca, vì cái gì cữu cữu tứ hôn cho Hoắc Thất kia cùng biểu ca? Vì cái gì? Con chỉ muốn gả cho biểu ca, con không cần gì cả ...."
"Quân nhi, thánh chỉ tứ hôn đã ban, đã không còn cách sửa, về sau nương tìm cho con hôn phu còn tốt hơn Thế Cẩn ...."
"Không còn người nào có thể tốt hơn biểu ca! Nếu không gả biểu ca, thà con đi chết!" Cao Quân chém đinh chặt sắt mà nói
"Quân nhi!" Thái Ninh trưởng công chúa lạnh lùng nói
Cao Quân dùng vẻ mặt quật cường nhìn nàng
Thái Ninh trưởng công chúa giơ tay lên nhưng không đánh xuống, cuối cùng chỉ nói: "Thôi, ngươi theo ta tìm bà ngoại ngươi trước". Nàng bất đắc dĩ không nói được nghiệp chướng này, chỉ hi vọng mẫu hậu nói nàng có thể nghe vài phần
Cao Quân cười nhạt, nói: "Nương, con và người tiến cung, bà ngoại thương con nhất, bà ngoại nhất định đáp ứng làm chủ cho con"
Nàng ngọt ngào cười rộ lên, gọi người tiến vào thay y phục cho nàng
Thái Ninh trưởng công chúa thở dài, mẫu hậu xác thực rất thương các hài tử của nàng, nhưng khi đối đầu cùng hoàng thượng, mẫu hậu cũng không còn cách khác. Cho nên lúc trước khi nhi tử tiến cung muốn nhờ Thái hậu hạ chỉ tứ hôn cho hắn cùng Hoắc Thất, cuối cùng không phải cũng bị mẫu hậu bác bỏ hay sao
Huống hồ lần này tứ hôn thánh chỉ đã ban xuống dưới, mẫu hậu càng không có khả năng vì việc này đi tìm Hoàng thượng
Nghĩ đến đây, Thái Ninh trưởng công chúa không khỏi oán giận Ý Ninh Trưởng công chúa, cảm thấy nhất định do nàng ở giữa làm khó dễ. Từ nhỏ đến lớn đều như vậy, nàng luôn khắp nơi đè trên đầu mình, ngay cả phò mã cũng giống vậy, năm đó rõ ràng mình coi trọng Vệ Quốc Công thế tử Nhiếp Tu Ngạn trước, nhưng cuối cùng người gả vào Vệ Quốc Công phủ lại là nàng
Buồn cười chính là, Nhiếp Tu Ngạn chết, nàng lại tái giá, đây tính là cái gì?
Chờ Cao Quân một lần nữa rửa mặt thay y phục, Thái Ninh trưởng công chúa dặn dò trượng phu trông chừng nhi tử, không được cho hắn biết tin tức Hoắc Thất định thân cùng Nhiếp Ngật, hai mẹ con vội vàng cùng nhau tiến cung
Nhân Thọ Cung, Thái hậu ngồi ở thiên điện, đôi mắt sắc bén nhìn nữ nhi
Thái Ninh trưởng công chúa rũ đầu, buồn bực ngồi đó không hé răng
Cao Quân nằm trên đầu gối bà ngoại, khóc đến thân thể run rẩy, âm thanh nức nở tinh tế vang lên giữa đại điện an tĩnh
"Quân nhi đừng khóc, cẩn thận khóc hư đôi mắt" Thái hậu vỗ về an ủi ngoại tôn nữ bảo bối nói
Cao Quân nâng gương mặt đầy nước mắt lên, nghẹn ngào nói: "Bà ngoại, đời này con chỉ gả cho biểu ca, nếu không phải biểu ca, ai con cũng không gả"
"Nói bậy!" Thái hậu cười mắng, "Lời nói trẻ con! Thế Cẩn hiện giờ đã định thân, Quân nhi hết hi vọng với hắn đi. Tổ mẫu chọn cho con một vị hôn phu khác còn tốt hơn Thế Cẩn nữa, con nhất định sẽ thích, được không?"
"Không cần, con chỉ cần biểu ca..."
Cao Quân thấy trên mặt bà ngoại không tán đồng, không khỏi khóc càng thương tâm. Nàng cho dù có tùy hứng, nhưng cũng biết hoàng thượng đã tứ hôn, là không có biện pháp thay đổi, nhưng tâm lý vẫn trông mong bà ngoại có thể nghĩ cách, làm nàng có thể như ý nguyện
"Ai gia cũng không thể đáp ứng ngươi, cữu cữu ngươi đã cho Thế Cẩn định thân cùng cô nương Tĩnh An Hầu phủ, đã không còn biện pháp sửa"
"Nếu Hoắc Thất đã chết thì sao?" Cao Quân buột miệng thốt ra
"Câm miệng!" Thái hậu thần sắc khẽ biến, tức giận nói: "Ngươi nói bậy gì đó?"
Cao Quân sau khi buột miệng thốt ra, trong lòng quỷ dị hiện lên cảm giác đương nhiên, cảm thấy chỉ cần Hoắc Thất chết, hôn sự này tự nhiên bãi bỏ, hoàng thượng thương biểu ca như vậy, tất nhiên sẽ không để biểu ca cưới một người chết, đến lúc đó còn ai dám đoạt cùng nàng?
Sắc mặt Thái hậu thay đổi mấy lần, cuối cùng vẫn chỉ có bình tĩnh, nhìn Thái Ninh trưởng công chúa nói: "Ai gia gần đây vô cùng nhớ Quân nhi, để nàng ở lại trong cung bồi ai gia mấy ngày đi"
Thái Ninh trưởng công chúa vừa nghe được nữ nhi nói, cũng có chút hãi hùng khiếp vía
Làm một công chúa, đánh gϊếŧ hạ nhân cũng không có gì, nhưng đó là cô nương hầu phủ, hơn nữa hiện tại còn là cô nương hoàng thượng tứ hôn, nếu bị người mưu hại, vậy thì không giống nhau, hoàng thượng chắc chắn sẽ cho người tra rõ, trừ khi có thể làm tới trời đất không biết. Nàng lo lắng nữ nhi sẽ làm gì đó ngốc nghếch, đến lúc đó nếu để người điều tra ra, lấy tính tình của hoàng thượng, tuyệt đối sẽ không bỏ qua, rốt cuộc so với nữ nhi của nàng, nhi tử của Ý Ninh địa vị trong lòng hoàng đế càng cao
Nghe được Thái hậu nói, Thái Ninh trưởng công chúa cho dù không nỡ, nhưng cũng biết chỉ có Thái hậu mới có thể quản thúc nữ nhi, liền nói: "Làm phiền mẫu hậu!"
Chờ sau khi các cung nữ đem Cao Quân khóc nháo không thôi dẫn đi, Thái Ninh trưởng công chúa hỏi: "Mẫu hậu, việc hôn sự của Nhiếp Thế Cẩn rốt cuộc là chuyện như thế nào?"
Thái hậu nhìn nàng, hiện giờ thánh chỉ tứ hôn đều đã hạ, tự nhiên không cần giấu giếm nàng, liền đem việc này nói với nàng từ đầu đến cuối
Sau khi nghe xong, Thái Ninh trưởng công chúa tức giận đến cằm cũng rút lại, quả nhiên mà Ý Ninh Trưởng công chúa tác quái, "Tiện nhân kia...."
Thái hậu nhíu mày, "Được rồi, việc đã đến nước này, lại nói nhiều cũng vô ích, về sau quản giáo cho tốt mấy hài tử"
Thái Ninh trưởng công chúa thập phần không cam lòng, nghẹn khuất đến lợi hại, nếu Ý Ninh Trưởng công chúa ở chỗ này, nói không chừng nàng sẽ trực tiếp tát nàng ta hai cái rồi nói tiếp -- đến nỗi hậu quả sau khi tát là gì, nàng tạm thời không muốn nghĩ đến
Nhưng lý trí cho nàng biết, mẫu hậu tuy mà Thái hậu, lại không phải là mẫu thân thân sinh của hoàng đế, tại hậu cung này, một khi hoàng hậu không cao hứng, liền có thể không cho mẫu hậu mặt mũi, công chúa nàng được tính là gì đâu?
"Mẫu hậu, con không cam lòng...." Thái Ninh trưởng công chúa phẫn hận nói
Thái hậu hơi hơi nhắm mắt lại, không cam lòng thì làm được gì? Năm đó ai làm bà đến con của mình cũng giữ không được, cuối cùng chỉ có thể nhìn nhi tử Nguyên Hậu thắng lợi đăng cơ
Khi Thái Ninh trưởng công chúa mang theo một bụng đầy oán hận rời khỏi Nhân Thọ Cung, vừa lúc nhìn thấy đám người Tam hoàng tử, Tứ hoàng tử, Ngũ hoàng tử cùng nhau lại đây thỉnh an Thái hậu
"Các ngươi tới thỉnh an Thái hậu?"
Thái Ninh trưởng công chúa miễn cưỡng cười hỏi
Các hoàng tử đồng thời đáp ứng một tiếng, nhìn thoáng qua thần sắc miễn cưỡng trên mặt Thái Ninh trưởng công chúa, tâm tư vừa chuyển, liền hiểu ngay xảy ra chuyện gì
Các hoàng tử hàn huyên cùng Thái Ninh trưởng công chúa vài câu, liền đi tới Nhân Thọ cung
Thái Ninh trưởng công chúa đứng ở chỗ đó, nhìn theo các hoàng tử rời đi, đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, bên môi lộ ra nụ cười

Càn Thanh Cung
Khi hoàng đế nghe nói Thái Ninh trưởng công chúa mang Tân Dương quận chúa tiến cung, chỉ là cười cười
Liên Thanh âm thầm lau mồ hôi, mục đích Thái Ninh trưởng công chúa tiến cung là gì, người ở trong cung này hẳn đều biết, chỉ tiếc thái hậu là người thông minh, sẽ không vì lời nói nữ nhi mà đến đây làm hoàng đế tức giận, cho nên những năm gần đây, Thái hậu đối với Vệ Quốc Công thế tử là mắt nhắm mắt mở, không dám khởi lên ý niệm gì
Sau khi xử lý xong công sự, Khánh Nguyên đế đột nhiên hỏi: "Thế Cẩn đâu?"
Liên Thanh ngẩng đầu nhìn thoáng sắc trời bên ngoài cửa điện: "Lúc này điện hạ hẳn là đang trực"
"Có việc gì gấp đâu? Kêu hắn lại đây, trẫm có việc tìm hắn"
Liên Thanh đáp ứng một tiếng, liền vội kêu một tiểu thái giám, bảo hắn đi tìm Vệ Quốc Công thế tử
Qua ước chừng thời gian một chén trà nhỏ, Nhiếp Ngật mặc một bộ quân phục Cấm Vệ Quân đỏ sẫm thêu phi ưng đi vào tới, bên hông treo bảo kiếm, làm cho người anh khí bừng bừng, như minh châu ngọc thụ
Khánh Nguyên đế mỉm cười đánh giá hắn, nói: "Trẫm hôm nay tứ hôn cho ngươi cùng Thất cô nương Tĩnh An Hầu phủ, Thế Cẩn có cao hứng không?"
Nhiếp Ngật quỳ xuống tạ ơn nói: "Đa tạ cữu cữu, ta rất cao hứng"
Khánh Nguyên đế nhìn ra được tâm tình cháu ngoại trai không tồi, trong lòng hắn cũng thập phần cao hứng, một khi cao hứng, liền nói thẳng: "Tuổi tác ngươi không còn nhỏ, trẫm ban bốn cung nữ dạy nhân sự (chuyện người lớn nha ☺) cho ngươi đi"
Nhiếp Ngật không chút nghĩ ngợi mà cự tuyệt: "Không cần"
"Vì sao?" Khánh Nguyên đế kinh ngạc hỏi, "Ngươi nếu đã thành tâm cầu cưới cô nương Tĩnh An Hầu phủ, có thể thấy được ngươi đã không còn là hài tử. Chẳng lẽ thân thể của ngươi....". Nghĩ đến cháu ngoại trai đã 15 tuổi, nhưng mà không có nhu cầu phương diện kia, hoàng đế cũng có chút băn khoăn không biết thân thể hắn có vấn đề hay không
Sắc mặt Nhiếp Ngật có chút đen, "Thân thể của ta vô cùng tốt!"
Hoàng đế nói lời thấm thía, "Thế Cẩn, giấu bệnh sợ thầy là không được, trẫm cũng là nam nhân, sẽ không cười ngươi"
"Cữu cữu!" Nhiếp Ngật nhịn không được trừng mắt nhìn hắn, đôi mắt giống như muốn phun hỏa
Khánh Nguyên đế thấy hắn thật sự muốn tức giận, xem ra thân thể không có vấn đề, trong lòng liền buồn bực
Khi các hoàng tử 15 tuổi, liền phải phái các cung nữ đến dạy dỗ nhân sự, cháu ngoại trai tuy rằng không phải hoàng tử, nhưng cũng do một tay hắn nuôi lớn, nếu nói một nửa nhi tử cũng không quá. Đãi ngộ các con hắn nên có, tự nhiên cháu ngoại trai cũng không thể kém hơn
Nhiếp Ngật hừ một tiếng nói: "Tương lai ta sẽ có quý nữ làm vợ, quý nữ thế gia tốt đẹp lại không ngủ, đi ngủ với một đám nô tài làm chi? Còn không phải phạm tiện!"
Khánh Nguyên đế nghe được lời này, nhịn không được lớn tiếng ho khan
Phi tần hậu cung của hắn, có mấy người từ cung nữ thăng lên
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.