"Tuyệt Vu Song, Đông Phương Nguyệt Sắc, Nam Cung Mạt Vi, Tây Môn Trạch Nhã cùng Bắc Sơn Hoa Ảnh, tham kiến thiếu gia."
Được gã gia đinh dẫn đường, nhóm người Tuyệt Vu Song đi vào sau hoa viên, từ xa liền nhìn thấy Vinh Cẩn Du đang ngồi trong đình, đợi đến khi đến trước mặt liền chỉnh tề quỳ một chân xuống thi lễ. Nhiều năm không gặp, lễ nghi chủ tớ tất nhiên không thể thiếu.
Vinh Cẩn Du khẽ gật đầu, cười nói: "Vu Song à, chúng ta đều là người một nhà, cần gì phải nề hà chú trọng lễ nghi như vậy? Quan hệ giữa chúng ta từ nhỏ đã rất tốt, sau này bỏ qua những lễ tiết phiền phức như vậy đi, ở trước mặt người ngoài cứ làm ra vẻ một chút là được, ngoài ra thì vẫn nên miễn."
Vinh Cẩn Du trước khi xuống núi vẫn thường xuyên nghe sư phụ nhắc tới chút chuyện trong Vinh Vương phủ, một vài người cùng một ít chuyện trọng yếu sư phụ cũng đã có nói sơ qua, sợ sau này lúc gặp mặt nói chuyện sẽ dễ để lộ sơ hở.
Tuyệt Vu Song đứng lên, nói: "Vâng, vừa rồi chúng ta vào thành nghe nói thiếu gia bị trọng thương, không biết bây giờ thế nào? Hay là để cho Mạt Vi xem thử, nhất định có thể chữa khỏi."
Nhóm người Tuyệt Vu Song đứng dậy, nhìn lướt qua Kinh Nhược Ly, Hoa Nhan, Hoa Nhu cùng Tiêu Duẫn đang ngồi xung quanh, thiếu gia không hề có bất kỳ né tránh hay cố kỵ những người này, xem ra cũng là người một nhà, Tuyệt Vu Song có chút thắc mắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phu-nam-xua/3556630/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.