Nhấn chuông xong, Zach sốt ruột đứng không yên. Dặn Adele ngày hai anh sẽ về, nhưng đêm qua anh đã dọn đồ đạc đưa Tiffany lên xe. Suốt lễ giáng sinh, Tiffany hờn dỗi và khó chịu khiến Zach nhớ những giây phút yên bình bên Adele. Ngày mai là lễ mừng năm mới. Nếu Adele tìm được người trông Kendra, anh sẽ đưa cô xuống nhà hàng Raddisson mới mở dưới trung tâm thị trấn. Anh biết Adele dị ứng với chuyện đi chơi này nọ nhưng cô phải thay đổi thôi. Giữa họ bây giờ không chỉ có chuyện ‘mây mưa’.
Cửa bật mở. Một phụ nữ tóc vàng lạ mặt mặc áo choàng tắm màu xanh da trời hiện ra. Chị ta cúi lom khom.
- Xin lỗi. – Đã định bỏ đi nhưng Zach nhìn lại số nhà và hỏi. – Có Adele ở nhà không ạ?
- Dì ấy đưa Kendra đến bệnh viện gặp bố cháu rồi. Anh là Zach phải không?
Zach nhìn cặp mắt xanh lục bảo và nét mặt mệt mỏi của người lạ:
- Vâng, đúng ạ. Nếu tôi không nhầm thì chị là Sherilyn phải không ạ?
Chủ nhà mở rộng cửa. Zach bước vào trong.
- Adele về ngay đấy.
- Chắc chị mới sinh cháu ạ?
- Vâng.
- Chúc mừng chị. Cháu bé khỏe không?
- Dù phải ở lại bệnh viện nhưng thằng bé đỡ nhiều rồi. Cảm ơn anh đã làm đồ dùng hộ cháu.
Zach theo Sherilyn vào phòng khách:
- Chị đừng khách sáo. Chị có cần gì, để tôi giúp?
Chẳng hạn trà, cà phê hay xe lăn?
Sherilyn chậm chạp ngồi xuống tràng kỷ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-tinh-ho/2146790/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.