Hiện tại. 
"Nghe xong câu chuyện ở quá khứ rồi thì em cảm thấy thế nào?" 
"Tôi..." Giang Nam Tình lặng người một hồi lâu, lúc này tâm trạng cậu khá rối bời. 
"Thôi em không cần trả lời. Tôi biết em sẽ đứng về phía Charles!" 
"Tôi nghĩ..." Cậu suy nghĩ rồi cẩn thận trả lời:"Sự việc đã xảy ra như vậy thì không thể chỉ đổ lỗi cho một người được... Có trách thì đành oán trách số phận cay nghiệt giữa anh với Lăng Kiệt thôi..." 
"Số phận hả?" Christian nhếch miệng cười:"Tôi không tin vào mấy khái niệm trừu tượng đó đâu!!!" 
"Vậy thì... nếu bây giờ có cơ hội, anh có thể làm bạn với Lăng Kiệt như trước được không?" 
"Haha! Với tính cách tàn nhẫn của hắn thì em nghĩ điều đó có thể sao? Với lại em chỉ biết nghĩ cho hắn thôi sao? Còn tôi thì sao? Ngoài việc tra tấn em ra thì bàn tay tôi chưa bao giờ nhuốm máu những người thân của hắn! Nhưng hắn và cha hắn đã cướp đi những người quý giá nhất cuộc đời tôi. Nếu em cũng phải nếm mùi đau khổ như tôi, thì em sẽ hiểu ra. Những thứ quý giá mà em mất đi rồi sẽ không bao giờ trở lại được, em chẳng còn lại gì hết, em chỉ có lòng căm hận và mong muốn trả thù mà thôi!!!" 
Hắn bật cười nhưng vẻ mặt lại không biểu lộ ý cười, nụ cười đó không phải là sự đùa cợt và không phải bộ mặt lưu manh như trước kia nữa. Hắn đang rất nghiêm túc nói lí lẽ với cậu. Đối đáp với hắn, Giang Nam Tình thực sự á khẩu. Bởi vì hắn nói đúng. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-loi-cua-em/1500205/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.