Màn đêm yên tĩnh bao trùm lên căn biệt thự. 
Giang Nam Tình đang nằm ngủ say thì đột nhiên bị một lực tay đè lên làm cho tỉnh giấc. 
Cậu mơ màng mở mắt tỉnh dậy thì thấy Lăng Kiệt đang nằm nghiêng người gần kề trước mặt, tay chân hắn gác lên ngực và đùi cậu. 
"Nặng chết mất..." Cậu than thở và gắng sức lắm mới có thể thoát khỏi cánh tay và chân của hắn. Bị đè chặt một lúc lâu khiến cậu cảm thấy hơi nóng và hơi thở của cậu trở nên gấp hơn. Cậu ngồi trên giường và nhìn người nam nhân còn đang ngủ yên giấc kia. Cậu cảm thấy khuôn mặt hắn lúc ngủ trông thật hiền lành. Ngay cả lúc ngủ hắn vẫn toát ra vẻ ma mị, cuốn hút khiến người khác động lòng. Giang Nam Tình nhìn hắn và suy nghĩ vài điều. 
Anh ta... thực sự sẽ không làm mình bị thương nữa... Có lẽ vậy... 
Thầm nghĩ trong lòng và cậu chợt mỉm cười. Đang định nằm xuống ngủ tiếp nhưng cậu thấy tay hắn di chuyển, tìm kiếm thứ gì đó ở trên giường. Hắn nắm được một cái gối ôm lớn và lập tức ôm nó vào trong lòng, hai tay ôm rất chặt, miệng không ngừng cười nói:"Đúng rồi, Tình. Ôm tôi, ôm chặt tôi. A... chỗ đó, làm nó sung sướng đi, tôi sẽ thưởng cho em..." 
Giang Nam Tình:"..." 
Hắn hai mắt mắt nhắm nghiền nhưng thân thể chuyển động. Hắn cạ đầu vào cái gối và coi nó như Giang Nam Tình để ôm với hôn... 
Giang Nam Tình lập tức gạt bỏ những suy nghĩ lúc nãy. Quả nhiên hắn vẫn là một tên biến thái và lưu manh! 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-loi-cua-em/1500191/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.