Vài ngày nữa là buổi thành thân giữa Ái Chi và Niên Tử, nhà nhà trong thị trấn đều háo hức mong chờ vì đây là người sẽ kế thừa Bạch gia trong thời gian tới, cũng như thõa sức tò mò đám cưới này sẽ linh đình ra sao
Niên Tử và Vĩ Ngạ đang tay trong tay ở một khu nghỉ mát, hắn muốn ở cạnh người con gái hắn thương yêu nhưng trong tâm lại cảm thấy có chút gây ra vấn đề trong tâm của cô gái đang nằm cạnh. Hắn nhẹ nhàng cầm tay Vĩ Ngạ, hôn nhẹ lên nó
- em thật sự không đau lòng sao?
Có tiếng thở dài vang lên tuy nhỏ nhưng cũng đủ làm đối phương thêm chút lo âu. Vĩ Ngạ mĩm cười
- chẳng phải em đã nói với anh, em chấp nhận làm thiếp, miễn là được ở bên anh hay sao! Em không muốn anh vì lý do đó mà lại làm phật ý nội
- em không sợ một ngày nào đó anh và cô ta có tình cảm với nhau?
- em biết là anh yêu em. Nên chắc chắn là không
Hắn càng ôm chặt lấy cô vào lòng mình hơn, mùi hương trên người cô thoang thoãng lan tõa khắp cơ thể khiến hắn không thể nào cầm lòng được mà vật cô ra, cầm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn ấy mà hôn ngấu nghiến. Tuy cô nói như vậy, lòng cô đau khôn xiết, đương nhiên là hắn hiểu chứ! Thời hạn 2 năm sẽ nhanh thôi....
- ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Công việc của Ái Chi hiện giờ thay đổi hoàn toàn, người chủ của cô ngày trước nếu như cô làm rơi, vỡ bất kì thứ gì thì sẽ mặt nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-la-nu-chinh/221394/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.