Vừa đáp chuyến bay đến Thượng Hải. Không chần chừ, Bạch Niên Tử liền đến bệnh viện xem tình hình của bà nội ra sao. Được biết vì quá kích động nên đến giờ vẫn chưa tỉnh táo hẳn.
- nhị thiếu gia đâu? các người có thấy không?
- đã hơn 1 tháng nay không thấy nhị thiếu gia ở Bạch gia rồi thư đại thiếu gia
- vậy à...
Bạch Niên Tử nghĩ đến những suy luận của mình, có lẽ là do chỉ trùng hợp ngẫu nhiên thôi, chưa thể khẳng định mà không có bằng chứng được.
Hắn bắt đầu di chuyển đến công ty. Khắp nơi đều có những cổ đông, công nhân đứng lên biểu tình, đứng hàng dài trước cổng. Cảnh tưởng ngỗn ngang đến nghẹt thở này lần đầu hắn gặp phải.
- tổng giám đốc, sau khi ngài bay sang Nhật để thực hiện dự án mới thì... có một số trục trặc xảy ra làm tê liệt hoàn toàn bộ máy phân xưởng...
- tôi biết rồi. Cứ để đó!
Hắn đưa mắt nhìn xung quanh, tình hình này chắc chắn phải đứng ra nói một lẽ với mọi người. Ắt mọi người đến đây để nghe những đính chính từ hắn. Từ xa, hắn thấy có một dáng người quen thuộc ở cửa kính xe, trông đang cười nhếch mép. Vì khá xa và người đó lại ăn mặc kín đáo, khiến tầm nhìn bị thu hẹp.
Hắn đứng trên sảnh chính của công ty, khuôn mặt uy nghiêm và cương vị. Không chần chừ, hắn nói rõ với những người đang nháo nhào bên dưới
- nguyên nhân chưa tìm ra. Chắc chắn là có uẩn khúc phía sau. Mọi người không nên dựa vào đó và làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-la-nu-chinh/1112032/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.