Ái Chi bước vào bên trong căn phòng, nơi mà vị khách đặt biệt kia đã hẹn trước. Cô mặc trang phục thanh thoát, trắng tinh làm toát lên vẻ tinh khiết của cô gái vừa hơn đôi mươi.
- chào ngài, tôi là Kino Phỉ
Giọng nói quen thuộc này nếu không làm là thứ gì đó rất quen tai, không lẻ trên thế giới này lại có nhiều người mang giọng nói ngọt ngào ấy vậy sao? Thật là trùng hợp mà...
Hình bóng quen thuộc thoắt ẩn thoắt hiện trên chiếc ghế trước mặt cô, dù không tò mò nhưng cũng không khỏi sự thắc mắc trong đầu.
Vị khách ấy xoay người lại, hai mắt cô như giản tròng to hết cỡ nhìn thẳng. Có chút bối rối, kì lạ trong cổ họng. Người mà cô từng hứa sẽ không bao giờ gặp mặt nữa... hôm nay lại xuất hiện trước mặt cô với tư cách này sao.
Bạch Niên Tử cũng không khỏi ngạc nhiên. Hắn tưởng đây là một giấc mơ với chính mình, và điều này nếu là mơ, hắn xin ở mãi trong giấc mơ...
- chúng ta gặp lại rồi? - giọng hắn trầm mặc
- vẫn như vậy, chẳng khác gì! - cô trả lời nhạt nhòa với hắn
- ngồi đi
- chẳng phải anh nói là bàn chuyện sao? đi thẳng vào vấn đề được chứ? - cô dùng hết can đảm còn sót lại trong người mình để đối diện với "nỗi ám ảnh" trước mặt.
- được! Người đâu, mang hợp đồng đến đây!
Người trợ lý của hắn mang hồ sơ và hợp đồng đến cho cô xem qua. Nhìn chung, cách làm việc của hắn vẫn như cũ. Chi tiết và kĩ càng. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-la-nu-chinh/1112022/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.