Trời bắt đầu ửng sáng, những tia nắng soi sáng cả căn phòng yên ắng. Bàn tay của Ái Chi vươn dậy, cảm nhận được sự ấm áp của tiết trời ấm áp. Cô bất chợt nhận ra có điều gì đó không ổn ở đây
"hình như...." - trong tiềm thức của cô đang nghĩ ngợi đến chuyện gì đó, không chắc chắn nhưng cảm giác rõ ràng đến khó tả . Đam Mỹ H Văn
Cô mở mắt, nhìn xung quanh mình. Đôi mắt cô càng mở to hơn khi thấy trên người mình không có một mãnh vải che thân. Quần áo bị vứt xuống nền nhà....
Cô vội vàng ngồi dậy, cố với đến để lấy quần áo mặc vào người. Bỗng nhiên, một lực kéo rất mạnh từ phía sau đổ đến
- tất cả là do cô gây ra?
Bạch Niên Tử nắm chặt lấy tay cô. Ánh mắt có chút giận dữ nhìn cô không rời. Cô rối lắm, tại sao bản thân cô lại rơi vào trường hợp oái ăm thế này chứ? Cô chẳng nhớ chuyện gì đã xảy ra tối hôm qua. Đến hôm nay thì cả hai đã...
- tôi... tôi... tôi...
- cô không trả lời đúng chứ? Được... Để tôi nói cho cô biết
Hắn đứng dậy, bàn tay vẫn xiết chặt lấy cánh tay của Ái Chi. Cô hốt hoảng ôm lấy tấm chăn phủ vội lên người mình. Lực kéo quá mạnh làm cô không thể giữ thăng bằng khi đứng dậy
Hắn tiến đến ngăn bàn làm việc rồi lấy ra một tờ giấy đặt trước mặt cô. Hắn gằng giọng, đưa thẳng nó đến mức cô không muốn thấy cũng phải ngước nhìn
- Cô... Cô chính là người vi phạm bảng hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-la-nu-chinh/1112009/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.