Ngày hôm sau, người ở Bạch gia vô cùng sửng sốt khi nghe tin Bạch Niên Tử quyết định rời Thượng Hải một thời gian để giải quyết việc làm ăn ở các nước khác. Thời gian chưa biết là khi nào sẽ về
- con đang nghĩ gì vậy Niên Tử? chỉ sau một đêm mà con lại tự quyết định mọi thứ?
- chào nội, nội giữ gìn sức khỏe!
Hắn nói rồi đi nhanh như cắt! Lòng hắn thật sự đang nghĩ về điều gì? Nghĩ về ai? Có ai nào biết, chỉ một mình hắn hiểu, hắn tự luyến bản thân mình.
Đêm hôm qua...
Bà nội gọi Ái Chi mang nước lên cho Niên Tử giải rượu. Thật tâm mà nói, cô rất sợ bước vào cánh cửa phòng đó. Cô sợ phải đối diện với hắn sau tất cả mọi chuyện...
Hai tay bưng tách trà lên đến nơi, khuôn mặt lo lắng luôn hiện rõ ở trước mặt. Đánh liều một phen, cô mở cửa phòng vào trong. Hơn 2 tháng rồi cô không đặt chân vào đây, nơi này với cô còn khó đến hơn bất kì nơi nào. Dù không phải vợ chồng thật sự nhưng thấy hắn như thế, làm sao mà cô không xót xa cho được
Không gian khá im lặng, cô có thể nghe rõ tiếng gió bên ngoài cánh cửa sổ. Hắn đâu rồi? Cô đưa mắt tìm xung quanh căn phòng...
Cô đỡ hắn dậy, biết rằng hắn không tài nào ngồi dậy và cầm nước uống lên nỗi. Cô phải đưa nước từ từ vào môi hắn. Lúc này quả thật khuôn mặt hắn khiến cô lay động. Cô cố gắng không tập trung vào hắn quá nhiều để tránh tình trạng ngoài ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-la-nu-chinh/1112005/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.