- anh làm ơn biến khỏi chổ này. Tôi muốn được yên tĩnh
- được thôi! chúng ta còn nhiều thời gian để nói chuyện với nhau. Anh thật sự không gấp... Các người chăm sóc tiểu thư thật tốt, đừng để ta nghe bất kì điều gì khi tiểu thư gặp chuyện!
Đình Long đi khỏi phòng, ánh mắt hào hứng luôn chờ chực trước mặt. Anh biết rằng mình sắp chiếm hữu được người mình hằng đêm mong mỏi.
- tiểu thư,....
- cứ nói đi, ở đây chỉ còn mình ta thôi
- Tiểu Yến muốn hỏi tiểu thư một câu... vì sau này Tiểu Yến không còn hầu hạ tiểu thư như lúc này nữa... Tiểu thư thật sự... thật sự muốn gả...
Vừa nghe xong câu hỏi đó, Vĩ Ngạ như chạm vào trái tim của chính mình. Lồng ngực hơi nhói lên, khóe mắt cay cay.... Phải trả lời thế nào đây? Nó dành cho mình mà? Nhưng tại sao lại khó để nói nên lời như thế?
- xin lỗi tiểu thư, người... người đừng suy nghĩ quá nhiều về câu hỏi lúc nãy. Tiểu Yến hỏi vì cảm thấy tiểu thư và ngài Bạch....
- không được nhắc đến nữa. Ngươi lui xuống đi, ta không muốn nghe bất kì điều gì nữa, ta mệt lắm, ta cần nghĩ ngơi
- tiểu thư đừng suy nghĩ nữa, em lo cho tiểu thư lắm. Sau hôm nay thì em không còn hầu hạ tiểu thư như trước được. Tiểu thư hãy giữ gìn sức khỏe
- sao chứ? Ngươi đi đâu?
Tiếng bước chân bước vào phòng, mẹ của cô đã trang hoàng xong sảnh điện cho buổi lễ. Tất cả những tạp chí, nhà báo lớn sẽ được hội ngộ vào hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-la-nu-chinh/1112001/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.