Còn rất nhiều lời muốn nói mà chưa nói ra
Vì muốn góp lại viết thành một bài ca
Khiến người ta khe khẽ hát theo, chầm chậm ghi nhớ
Cho dù là cuối cùng bị lãng quên…..
(*) Bài hát “Đồi núi” – Lý Tông Thịnh
Cre: 2 Cái Bánh Bao
Link nghe: https://www.youtube.com/watch?v=QGy9hlAGKWQ
Trước mặt Tưởng Dao đặt ly Americano nóng hổi, cô đã không còn uống latte toffee hay cái gì hạt dẻ, đối với cô chúng quá ngọt.
Cửa hàng cà phê này nằm ngay bên cạnh công ty cô, buổi trưa luôn kín chỗ, nhưng tới chạng vạng nơi này bắt đầu trở nên vắng vẻ. Cửa hàng được cải tạo từ một căn nhà cổ, vẫn duy trì kiểu cách nguyên bản, nhất là cửa kính thủy tinh bốn phía. Cô rất thích nơi này bởi vì nó làm cô nhớ tới nhà hàng nhỏ ở Otaru kia.
Trong góc quán cà phê đặt loa, lúc này đang phát một ca khúc của Lý Tông Thịnh. Tưởng Dao không biết tên bài hát này, nhưng cô nghe rất mê mẩn, như thể đang nghe một câu chuyện.
Có lẽ chút ý niệm cả đời này của tôi
Đã may mắn tụ thành dòng sông
Rồi hai ta mỗi người một phía
Nhìn dòng sông lớn uốn lượn
Sau cùng cũng đủ dũng cảm
Mỉm cười đối mặt với khó khăn trong cuộc đời…
Cô không nghĩ tới Chúc Gia Dịch sẽ sảng khoái đáp ứng đề nghị của cô, cô vẫn cho rằng cậu không muốn nhìn thấy cô, ít nhất là mấy lần gặp mặt trước đó, cậu không thèm nhìn cô lần nào.
Chuyện này cũng khó trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-khuc-tinh-ca/2068792/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.