Editor: Thư
Từ trên xe mãi đến khi xuống đến nhà trọ, cả người Cố Linh Nhan vẫn dính cứng vào người Đơn Cảnh Xuyên như gấu koala, trái cắn phải cắn vừa hôn hít điên cuồng, Đơn Cảnh Xuyên sợ cô ngã xuống đành phải dùng hai tay ôm lấy cô thật chặt, hơi thở càng ngày càng nặng nề.
"Oa Oa, em hơi mệt." Cô bé nào đó vươn đầu lưỡi mềm mềm ra liếm lỗ tai Đơn Cảnh Xuyên, hà hơi một cái, đôi mắt ngập nước mở to nhìn anh, "Anh không nên cử động chứ...."
Tay anh lập tức run lên, Cố Linh Nhan xem đúng thời cơ liền ngã người xuống ghế sofa, cũng mạnh mẽ kéo nốt anh nằm xuống.
Bên tai vang lên từng tiếng ngâm nga khẽ như tiếng mèo kêu, Đơn Cảnh Xuyên cả kinh, mới phát hiện người dưới thân không biết đã bị lột sạch từ bao giờ, trên tay anh cầm quần lót nhỏ của cô, minh chứng rõ ràng việc anh lột sạch con gái người ta.
Cửa sổ không đóng chặt, gió nhè nhẹ xao động vào tận bên trong, Cố Linh Nhan ôm bả vai khẽ run rẩy, trong mắt Đơn Cảnh Xuyên nhìn thấy chính là da thịt trắng trẻo đến động lòng người, vươn tay cũng cởi nốt thắt lưng mình ra.
Cố Linh Nhan nhìn thấy động tác của anh chậm chạp giống như vẫn còn phân vân, không kiên nhẫn mà kéo anh lại gần ghế sofa, tự mình tách chân ngồi ở trên chân anh, cúi đầu thực hiện động tác tay gọn gàng linh hoạt.
Ánh mắt Đơn Cảnh Xuyên sáng lên rồi tối sầm lại, trơ mắt nhìn cô một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-em-khong-yeu/1904516/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.