Cris đang suy nghĩ điều gì đó, đôi mắt đen như mực hướng về phía xa xăm. Thanh âm trong trẻo của cô gái vang lên khiến anh khẽ giật mình,
"Anh có muốn nghe hát không?"
"Hảo!"
"Rượu đâu còn vương trên bờ môi khô
Nỗi nhớ anh gom góp thành tháng năm sinh mệnh của em
Em đã từng nghĩ nếu nước mắt có thể chảy ngược lại khoé mi thì sao?
Chuyện cũ đã qua của chúng ta có thể tái hiện lại lần nữa?
Càn khôn xoay chuyển, vận mệnh liệu có thể đổi thay...
Khung cảnh em mong nhớ từng giây từng chút tràn về,
Chân thực tới mức em rất sợ, sợ đây chỉ là ảo ảnh do em quá nhớ anh,
Biển xanh, sóng biếc mỉm cười nhìn em
Nhìn vào mắt anh quá lâu, em đã bị quyến rũ
Đêm nay là một đêm không trăng không sao
Và không anh...
Con đường phía trước xa xôi quá,
Để em nắm tay anh đi nốt được không?
Đêm nay là một đêm không trăng không sao,
Và không anh...
Em lại đem nỗi nhớ gửi vào bi thương đến anh...
Nếu có thể em nguyện dùng sinh mệnh mình họa lại những tháng ngày tươi đẹp ấy...
Em lại chợt nhận ra dù có hoạ đẹp đến đâu cũng không thể quay lại bên anh
Tại sao trời đất không hiểu chúng ta?
Hai đường thẳng giao nhau một lần rồi mãi xa
Biệt li dễ dàng mà sao tương ngộ khó khăn quá
Khó chờ được ngày tương phùng
Hay để em tiếp tục chìm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-em-khong-lay/1888251/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.