Hai lối đi chia thành hai cánh cửa. Trên vòm mỗi cánh cửa có ngọn đèn rọi ánh sáng mờ ảo. Đây là ngọn đèn ngàn năm không tắt trong cổ mộ. Nhược Băng không nhầm thì thứ chất lỏng màu xanh nhạt kia chính là nguyên nhân lửa cháy mãi. Có người vì tò mò động vào nó mà bị phân huỷ cả người...
Theo sử kí Tư Mã Thiên ghi lại thì dầu này là dầu cá nhân ngư!
Ngọn đèn này có kết cấu hai tầng, khoang chứa bên trong đổ đầy dầu thắp, bấc đèn được ngâm trong giấm, tầng ngoài chứa nước, có tác dụng làm mát dầu.
Người xưa quả thật sức phát minh kinh khủng. Bởi lượng dầu được thắp không phải tiêu hao nhanh do đốt cháy nhiều mà chủ yếu do bay hơi.
Ngoài ra bấc đèn được ngâm trong giấm có thể duy trì được mức nhiệt thấp, nước bao bên ngoài giúp dầu không tăng nhiệt.
Nhược Băng tiến lại gần phía bên tay phải trước. Hoa văn ở đây mềm mại, uyển chuyển hơn nhiều so với phía bên ngoài. Nổi bật nhất chính là tảng núi băng được điêu khắc sống động.
Nhược Băng lại bước tiếp sang phía bên kia- cùng y hệt như thế.
Fuck!!!! Thế này thì đi kiểu quái gì?
Phải bình tĩnh, mấy cái lăng mộ này toán đánh đố người. Nhưng thực sự đều có huyền cơ.
Không một đích đến nào mà không có đường đi- mấu chốt có tìm ra nó không thôi!
Tảng băng?
Đúng rồi! Thành ngữ “bề nổi tảng băng”
Đừng nhìn bề ngoài mà bỏ qua cái sâu bên trong nó.
Bề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-em-khong-lay/1888207/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.