Đầu tuần Nhược Băng ra viện. Đường tỷ hết sức hài lòng về biểu hiện của cô nên cô ra viện trước một ngày. Sau hôm đó Nhược Băng cũng không gặp lại cô gái kì lạ kia nữa- dường như chỉ là giấc mộng vậy! Ra đến cổng Nhược Băng ngảnh đầu nhìn lại- hàng liễu xanh rì đó, đẹp mà sao u buồn thế nhỉ? A, không nghĩ linh tinh nữa, cô phải chuẩn bị cho buổi họp báo công bố nhóm nhạc ngày mai a...
..................................................
Thấm thoát một ngày trôi qua...
Sáng sớm, Đường tỷ đã dẫn stylist đến, trang phục nhóm được công ty gửi đến từ hôm qua- giờ chỉ cần trang điểm nữa là xong. Da của Nhược Băng rất mịn, trắng dến nỗi anh chàng stylist phải tặc lưỡi khen ngợi:
- Da của cô cứ như da em bé ý, không cần trang điểm quá đậm sẽ làm xấu hình ảnh của cô trước mắt công chúng.
---------------------------------------
8h sáng.
Đường tỷ đánh xa đi lối chuyên dụng dành cho nhân viên của công ty. Cửa trước đã chặt ních phóng viên, nhà báo- dù còn 6 tiếng nữa mới họp báo nhưng họ đã đợi sẵn. Thành viên của nhóm đều là nhân vật nổi tiếng có danh từ trước- trừ cô.
Nhược Băng vào phòng họp. Anh quản lí giới thiệu:
- Xin chào tôi là Lưu Huy- sẽ quản lí chung nhóm nhạc, có chuyện gì cứ bảo người quản lí riêng của mỗi người gọi cho tôi. Mọi người làm quen đi.
Cô gái có khuôn mặt trái xoan, mái tóc vàng óng ả, mắt xanh biếc như làn thu- con lai a~ Theo thông tin cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-em-khong-lay/1888163/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.