Nhược Băng phản bác:
- Cmn, tôi với anh quan hệ yêu đương còn không có thì vợ chồng con khỉ gì?
...Hình như cô nói gì sai sai, mờ ám a.
Mạc Tu Nghiêu cười tà mị:
- Trước không có thì bây giờ có được không?!
Biết ngay mà, tên khốn này bẻ cong câu nói của cô. Người ta nói không sai a, không sợ lưu manh- chỉ sợ lưu manh có văn hoá. Cách áp chế tốt nhất chính là im lặng!!!!
Hắn khẽ đặt cầm lồng lên bàn, sau đó chậm rãi tiến sát lại phía giường. Nhược Băng sợ giật nảy mình lên, ôm chăn lùi về phía sau:
- Anh tính làm gì? Cướp sắc đúng không? Tôi biết tôi xinh đẹp rồi nhưng kĩ thuật còn kém lắm! Anh muốn giải quyết nhu cầu thì chỉ cần ra ngoài kia nói một câu không thiếu a.
Mẹ kiếp, Nhược Băng chửi thề, chỉ là vết thương nhỏ mà băng cái chân của cô to bằng cái bồ a~ Làm sao đập được tên khôn này. Từ khi về nước súng ngắn cũng được cô cất kĩ ở nhà...
Vẻ mặt của Mạc Tu Nghiêu lại càng lả lướt hơn:
- Cơ mà tôi muốn dịch vụ tại chỗ a. Vừa hay em lại có mặt ở đây, kĩ thuật kém tôi và em có thể cùng nhau học hỏi.
Nhược Băng xua tay:
- Bình tĩnh, anh đừng manh động, tôi chỉ quan hệ dựa trên nền tảng hôn nhân. Anh cũng nên thế a.
Mạc Tu Nghiêu thản nhiên:
- Em gả cho tôi là vẹn đôi đường rồi!
- Tôi không muốn gả cho anh.
- Không sao, tôi gả cho em là được rồi!
“.........” Hình như sai giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-em-khong-lay/118533/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.