Ở cầu Tử Thần đường đi còn đủ cho năm người- nhưng vách núi Tử Thần thì chỉ một người mà thôi! Sau đó sẽ đến đích thung lũng Tử Thần. Bây giờ không còn là khởi động nữa- hơn thua chính là ở đây!
Vách núi quanh co như mê cung. Sương mù và khói trắng xoá làm giảm tầm nhìn. Nhược Băng đang ở vị trí giữa, dẫn đầu là Phi Ưng. Nếu đi nhanh quá sẽ rất dễ bị rớt vực- chậm quá sẽ bị vượt mặt.
Tay lái của Phi Ưng rất vững- tựa như đã biết trước địa hình vậy? Chẳng lẽ có người sắp xếp? Cơ mà muốn lấy danh hiệu “Vua xa lộ” thì kiếp sau đi! Phía trước là vách núi vòng cung 75 độ- là cơ hội của cô.
Quả nhiên kĩ thuật của Phi Ưng không thể bằng Nhược Băng, hắn ta từ từ giảm tốc độ, ép sát vào vách núi- chỉ sơ sẩy là sẽ rớt vực.
Nhược Băng tăng tốc tối đa, đánh lái...
“ Xẹt...xẹt...”
Tay cô giữ phanh, tiếng ma sát giữa bánh xe và mặt đường càng lúc càng lớn. Còn ba giây...Nhược Băng điều chỉnh tay lái. Vì quá đột ngột, chiếc mô tô cứ tưởng sẽ đâm sâu xuống vực- ai ngờ lao nhanh về phía trước, vượt mặt Phi Ưng..
Đằng sau để lại hình vòng cung đỏ rực. Vừa rồi quả thật rất nguy hiểm, một bánh xa đã rớt khỏi mặt đường. Kĩ thuật đó rất ít khi Nhược Băng sử dụng- một cái run tay cũng đủ vạn kiếp bất phục. Nhưng không sao, cô là Vua xa lộ- cô thích thử thách...
Con đường phía trước có vẻ dễ đi hơn rất nhiều- nhưng không hiểu sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-em-khong-lay/118528/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.