" Cầm lấy, mặc vào " - Tiếng người kia nói với cô, đút vào trong tay cô một thứ gì đó. Cuối đầu xuống, là một chiếc súng lục màu đen bóng cùng một chiếc áo phao đen. Cô mờ mịt nhìn nó, định hỏi thì đã không thấy bóng dáng anh ta đâu mất, mà trước mặt cô là sáu người có nam và nữ, họ mang trên mình chiếc áo giống cô và đều có súng trong tay. Điểm chung rõ nhất là bọn họ đều mang trên mình sự u tối không khiến người khác phải e ngại. " Bắn vào đối phương, nhiều sẽ được thưởng, người bị bắn chịu hình phạt. Thời gian là ba phút, bắt đầu. " Tiếng nói vang lên trong bầu không khí khác thường. Thì ra người dẫn cô đến đây là lên căn phòng trong suốt quan sát bọn họ. Nhưng không kịp để cô suy nghĩ nhiều, vì trước mặt cô, sáu người kia đã chạy đi đâu mất.
" Pằng " - Tiếng súng nổ chói tai vang lên phía sau cô, giật mình quay người lại thì thấy đầu của một người con trai thò ra, phía dưới là cây súng còn hơi khói.
" Mai Ngọc Hân, nếu như cô không nhanh chóng trốn đi chỗ khác thì cô sẽ chết " - Tiếng nói người đàn ông kia lại vang lên, một lời đánh mạnh vào tâm trí cô. Phải rồi, cô thật sợ hãi vội tìm góc khuất trốn. Mặc áo phao vào, tiếng nói ban nãy là phát ra từ bộ đàm gắn trên áo, tay cô nắm chặt súng có chút run.
" Pằng, pằng " - Lại phát súng nổ ra, lần này là súng hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-em-da-la-vo-cua-anh-roi-sao/2976274/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.