Mở mắt ra, ngoài cửa sổ ánh nắng tươi sáng, ấm áp lại mềm mại lọt tới Sau khi Chu Việt chết, cô đã khóc rất nhiều, cô cũng không rõ bản thân mình đã bao lâu rồi chưa được thấy ánh nắng mặt trời nữa "Sao lại không ngủ thêm chút nữa?" Bên tai truyền đến âm thanh quen thuộc, còn trong sáng hơn một chút ______Là Chu Việt của 6 năm trước Cô ngơ ngẩn mà nhìn anh, ánh mắt lướt qua một chút gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ, cho đến khi mất đi ý chính: "Hình như em vừa gặp ác mộng" "Ác mộng?" "Em mơ thấy anh đã chết, là do tai nạn xe cộ. Cảnh sát gọi điện tới, thời điểm em đi đến bệnh viện nhận thi thể, chân tay anh đều đứt gãy lại (*) phùng lên" (*) ai hiểu chỗ này "phùng lên" là gì thì cứu mình với QAQ Chưa kịp nói xong, Chu Việt đã giơ tay che miệng cô lại "Tư Tư ngoan, đừng nói những chuyện khinh khủng như vậy, chỉ là ác mộng mà thôi" Phải không? Chỉ là ác mộng thôi sao? Thấy cô vẫn ngồi trên giường mà không có phản ứng gì, anh cúi xuống hôn cô một cái, rồi lại đứng lên "Nếu em đã nói vậy thì ngủ thêm một chút nữa rồi hẵng dậy, anh đi giúp em làm bữa sáng, buổi sáng hôm nay ăn mì nhé" Chu Việt rất nhanh đã nấu xong một bát mì trường thọ, ở bên trong còn có hai miếng (*)trứng bao quanh mì (*) đoạn này mình ko rõ nên nếu có sai thì mọi người bảo để mình sửa nha Đây là thói quen của cả hai từ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]