Edit: Quanh
Beta: Nhược Vy
Sống có ý nghĩa gì?
Ban đầu, anh chỉ muốn một lời khen của otou-sama.
Tsukinami Carla là kẻ bất hạnh, anh luôn khao khát được khen ngợi, nhưng otou-sama lại ghen ghét anh, cũng may, anh có một người mẹ dịu dàng hiền thục.
Thủy Tổ thất bại, bị giam cầm trong Pandemonium, căn bệnh Endzeit khiến mọi người không kịp trở tay.
Xung quanh chỉ có tiếng than vãn chửi rủa, cùng rên rỉ đau đớn.
Rất nhiều lúc, Tsukinami Carla đứng ở đó, ước gì mình chết đi.
"Đây là tòa lâu đài bị nguyền rủa." Okaa-sama suy yếu nắm tay anh, Endzeit đã lan khắp khuôn mặt xinh đẹp của người.
"Con đừng bước theo vết xe đổ của bố con, chuyện này không phải lỗi của con. Nghe lời ta, con yêu, đừng bị hận thù che mờ mắt, người đàn ông kia rất mạnh, chờ kỳ nguyệt thực tiếp theo, hãy.... Khụ khụ... Hãy ra khỏi tòa lâu đài này...."
Okaa-sama phun một búng máu, móng tay đâm vào lòng bàn tay anh, có hơi đau đớn.
"Đi ra ngoài... Khụ khụ khụ... Đi ra khỏi tòa lâu đài bị nguyền rủa! Hãy... Khụ khụ... Hãy ra ngoài và yêu, tìm thứ hạnh phúc thuộc về riêng mình con...."
Người thở hổn hển, nước mắt trào ra, "Đó mới là cuộc đời của con! Khụ khụ... Chứ không phải... trói buộc cả đời mình... bởi thứ vương vị nực cười này!"
"Con sẽ chăm sóc Shin thật tốt, người yên tâm."
Carla để mặc móng tay của okaa-sama đâm sâu vào da thịt, thấp giọng nói.
Nhưng Krone nằm trên giường đã không nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-doa-hong-trang/2266423/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.