Mở mắt ra lần nữa cô đã thấy bóng lưng của một người đang xoay lưng lại với mình, là một người cao lớn, cơ thể vô cùng đẹp. Nhưng anh ta là ai? " Bảo bối, đã tỉnh? " - Trần Minh Tuấn nhẹ nhàng hỏi
" Anh... là thằng điên kia? Con mẹ nó thả tôi ra " - Nghe giọng nói của hắn là cô đã biết ai rồi, tên chết tiệt dám lợi dụng và giam giữ cô
" Bảo bối, không nên " - Anh xoay người lại tà mị cười
" Anh nói là tôi phải nghe à? Thả tôi ra! " - Đời này cô ghét nhất là những người uy hiếp mình
" Anh có không cho em đi à? " - Đang đàm phán một giao dịch buôn bán vũ khí thì được thuộc hạ báo cáo cô đòi bỏ đi, anh lập tức quay về thế mà cô lại đòi muốn đi nữa cơ đấy
Cô bực mình ngồi dậy thì chiếc chăn tụt xuống, nửa người mềm mại lộ ra, cô xấu hổ che người lại trừng trừng nhìn người đàn ông trước mặt, anh ta dám lột đồ cô khi cô đang ngủ!
" Tên biến thái, anh dám cởi đồ tôi ra? " - Mai Ngọc hét lên
" Ừ " - Trần Minh Tuấn nhẹ gật đầu
" Anh muốn chết, dám lợi dụng tôi? "
" Anh không thể chết được đâu nhưng nếu em muốn anh có thể làm vì em, lợi dụng? Từ này không được hay lắm, phải là giúp đỡ mới đúng " - Anh nghiêm túc nói cho cô, khuôn mặt tà mị nhìn cô
" đưa cho tôi bộ đồ " - Mai Ngọc bây giờ chỉ muốn thoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-ai-khac-ma-la-em/28901/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.