Tập đoàn DV
Blue ở phía đối diện thấy Saint vừa ngồi xuống ghế liền bật dậy ngả người về trước hỏi "Muốn quà gì?"
Saint tỏ vẻ bình thản "Chuyện gì mới được chứ."
Blue nói "Sao vậy mai là sinh nhật cậu mà, tặng trễ không may mắn đâu."
Saint đưa tay chống cằm "Ừm nhỉ, con xe hơi mới ra mắt mấy hôm trước tên là gì ấy ta."
Blue chợt nhớ ra điều gì chợt to mắt "Thôi được rồi, tớ tự mua quà vậy, cậu không cần nhớ đâu ha." Blue thầm khóc, lạy trời mua con xe đó chắc bay mấy năm bổng lộc của mình mất.
Trân Châu ngồi kế bên Blue nghe họ trò chuyện, liền lục tìm trong túi lấy ra một món quà đưa đến trước mặt Saint "không đắt bằng quà cậu hay tặng mình nhưng là tự tay mình làm."
Saint nhìn thẳng vào món quà, đến ngay cả giấy gói cũng là tự tay làm. Cậu mở hộp quà ra, bên trong là chiếc móc khóa mặt trời bằng len "Cảm ơn cậu nhiều."
Thực tập sinh mới vừa bước vào văn phòng Trân Châu liền lại gần hướng dẫn. Saint thấy sự nhiệt tình cô ấy hẳn là thực tập sinh này khá may mắn.
Cuộc đời mỗi người là khác nhau, khả năng, thu nhập sống con người lên xuống bấp bênh. Gia đình của Trân Châu không mấy khá giả, cuộc sống khó khăn chưa bao giờ than khổ.
Mấy tháng đầu vào công ty, bị 'ma mới' bắt làm việc đến nỗi suýt nghỉ việc. Lúc nào cũng sợ bị trách mắng, không làm hài lòng mọi người, không tâm sự với ai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-noi-toi-yeu-cau/2433476/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.