Sau khi đạt thành thỏa thuận, Đại công tước phi cùng hai đứa con của mình đã để yên cho Titus một thời gian coi như là dễ thở. Tới dinh thự được 2 tháng, Titus như cũ vẫn chưa nhận được họ Gabriel, như đang tát thẳng vào mặt nhóc mà nói rằng mày chẳng có tư cách gì để nhận cái họ cao quý này cả.
Dù không nhận được họ, không được ghi vào gia phả của gia tộc nhưng cậu vẫn nhận được những gì mà một tiểu công tước đáng nhận, trong đó có cả người hầu thân cận.
Đại công tước phi gọi Titus đến nhà kính trồng hoa, nơi đó có một bàn trà tràn ngập món ăn đẹp mắt, một đám người hầu xếp thành hàng cung kính quỳ xuống trước nàng ta. Chỉ chờ cậu nhóc xuất hiện, nàng như tìm được món đồ chơi tiêu khiển mà hớn hở vẫy tay gọi.
Như gọi một con chó.
Hành lễ ra dáng một quý tộc xong, Titus bước đến ngồi xuống một bên, không có vẻ gì là tức giận với hành động hạ thấp danh dự của nàng ta. Đại công tước phi ghét bỏ liếc cậu nhóc một cái rồi vươn tay chỉ về phía đám người hầu đang quỳ:
"Chọn một trong số đó, nó sẽ là người hầu thân cận của ngươi."
Đám người hầu đó, ai mà chẳng biết bọn họ coi thường cậu ra sao. Không cần nghĩ cũng đoán ra được, hiện giờ bọn họ đã phỉ nhổ dòng máu của cậu là dơ dáy bẩn thỉu trăm lần rồi cũng nên. Tầm mắt Titus rơi vào một góc, nơi kẻ hầu kia bị tất cả đám hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-noi-nuong-tua/2709814/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.