Cố Ngôn Sênh không biết nên nói cái gì.
Trên đời này còn ai ngốc hơn Thẩm Kham Dư không? Lấy đơn ly hôn làm quà sinh nhật.
Anh cũng chưa hề nghĩ đến việc ly hôn, nhưng nhớ đến hình ảnh Thẩm Kham Dư vừa mới cùng Khương Mặc bên nhau, anh không nhịn được nghĩ có phải ly hôn là cách tốt nhất không.
Chờ phản ứng của anh, Thẩm Kham Dư chờ đến viền mắt đỏ lên, trong mắt ần ật nước, tay cầm đơn ly hôn cũng run rẩy lợi hại.
Cậu khó khăn tiến lại gần anh một chút, nắm lấy ống tay áo của anh nhẹ lung lay hai cái, nghẹn ngào nói: “A Sênh anh nói gì với em đi, một câu thôi… Thích hay không thích anh nói chút gì đi. Mắng em cũng được mà. Em đêm nay… đêm nay sẽ đi ngay, em chỉ muốn nghe tiếng của anh, em cảm thấy… lâu rồi không có thấy anh, sau này cũng không còn cơ hội nhìn thấy anh nữa, anh nói gì với em đi…”
Cậu càng thấy tầm mắt ngày càng mơ hồ, càng lúc càng không thấy rõ Cố Ngôn Sênh, liền nhấc cánh tay lau mắt một chút, Cố Ngôn Sênh nhanh tay hơn thay cậu lau nhẹ khóe mắt ướt át bèn hỏi: “Tự mình đệ đơn ly hôn, tại sao em lại khóc?”
Thẩm Kham Dư giật mình vội vàng kéo ống tay áo lên dùng lực mà dụi mắt, dụi như muốn rách cả da rồi liên tục lắc đầu, định muốn nói cái gì đó nhưng lại nghẹn ngào thút thít khóc, cậu tận lực cắn chặt ống tay áo nhẫn nhịn để không phát ra âm thanh.
Trong đầu cậu đầy những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-noi-noi/240904/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.