Chu Ngôn Dụ mang theo Thẩm Nhạc đi thang máy trực tiếp từ bãi đỗ xe lên đến văn phòng, nơi này chỉ có phòng làm việc của bọn họ cùng thư ký, nhưng ngày thường nơi này cũng không thiếu các giám đốc cùng khách hàng tới lui báo cáo công tác, huống chi chuyện về Thẩm Nhạc hai người căn bản cũng không tính giấu giếm, bất quá hiện tại đã là giữa trưa, tất cả thư ký đều đi nhà ăn hết rồi, bởi vậy Chu Ngôn Dụ thoải mái ôm Thẩm Nhạc, xách theo hộp cơm, lập tức hướng văn phòng của Thẩm Hi đi đến, không một ai nhìn thấy. Mỗi khi Thẩm Nhạc được tới một nơi xa lạ càng câu nệ, thân mình nhỏ gầy cũng căng lên, khuôn mặt nhỏ chỉ có bất an mà không có tò mò. Chu Ngôn Dụ cảm nhận được, liền nhỏ giọng dời đi lực chú ý của bé.
"Nơi này chính là chỗ làm của chúng ta, chờ sau này trưởng thành con cũng phải làm việc, tới lúc ấy, con thích cái gì liền cứ đi làm cái đó".
Thẩm Nhạc đã nghe hai ba nhiều lần nói đến "Thích", đối với cách nói này Thẩm Nhạc chỉ có được cảm nhận mơ hồ, giống như ngày hôm qua xem phim hoạt hình, bé còn muốn lại xem thêm một lần, không biết như vậy có phải liền tính là "Thích" hay không? Không chờ bé suy nghĩ cẩn thận, Chu Ngôn Dụ đã ôm bé, đẩy cửa văn phòng của Thẩm Hi ra. Động tĩnh này kéo Thẩm Hi ra khỏi đống văn kiện, có thể không gõ cửa mà liền tiến thẳng vào văn phòng của hắn không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-noi-ma-du/2551606/chuong-73.html