Thẩm Hi nhìn Chu Ngôn Dụ đang nghiêm túc làm việc, lại nghe anh nói câu "May mắn mà gặp được anh" này trong lòng liền vô cùng đồng tình. Bất quá hắn đồng tình không phải với chuyện của Trang Tê Vân mà chính là chuyện của Chu Ngôn Dụ. Gặp được Chu Ngôn Dụ không phải chính hắn cũng đã có vạn phần may mắn rồi sao! Chỉ sợ người nhận được may mắn luôn là đồng bệnh tương liên, đối với người ban phát may mắn cho mình xảy ra đôi chút biến hóa khó mà phòng bị.
"Số mệnh đã định người bên cạnh cậu ta chắc chắn sẽ là Thương Chất Úc, cùng anh chẳng có chút liên quan".
Thẩm Hi cười cười nói. Chu Ngôn Dụ lại không phát hiện được ngụ ý trong câu nói của Thẩm Hi, anh đem đầu tôm cắt sạch, rửa lại rồi để ráo, nhìn qua thời gian mới hỏi Thẩm Hi.
"Bây giờ bắt đầu nấu được không? Hay đợi thêm chút nữa? Anh đã đói bụng chưa?".
Giờ này phút này, Thẩm Hi muốn mang những người nói Chu Ngôn Dụ là tòa băng sơn đến đây nhìn một cái. Khi đứng trước mặt cấp dưới hay ngồi sau bàn làm việc Chu Ngôn Dụ luôn không chút cẩu thả, nhưng ở bên cạnh Thẩm Hi anh lại có một loại khí chất "hiền huệ", làm trong lòng Thẩm Hi sinh ra vô hạn yêu thích, chỉ cảm thấy nhìn thế nào cũng thật là đáng yêu!
Thẩm Hi thật sự không nhịn được mà tiến đến xoa bóp mặt Chu Ngôn Dụ. Những hành động thân mật này đã rất lâu rồi Thẩm Hi không làm nữa, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-noi-ma-du/2551525/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.