Mới chỉ hai ngày mà tin đồn đã truyền một chút tới bên tai khách hàng. Hôm nay, Chu Ngôn Dụ cùng Phương Trì có hẹn uống rượu cùng ông chủ Tần, đối tác cung ứng thiết bị nhiều năm cho công ty. Sau khi đã có chút say, ông chủ Tần cười tủm tỉm nhìn Chu Ngôn Dụ nói.
"Tiểu Chu này, thì ra là có chuyện như vậy. Khó trách tất cả quyền hành Thẩm tổng đều đem giao cho cậu hết, người một nhà, cuối cùng vẫn là người một nhà, ha hả".
Chu Ngôn Dụ nghe xong nhất thời không phản ứng lại kịp, Phương Trì nhanh tay giơ lên chén rượu đối ông chủ Tần nói.
"Đúng vậy, nào! Bọn họ vốn dĩ chính là người một nhà, ông chủ Tần quen biết chúng tôi cũng đã bảy, tám năm rồi, chắc không còn xa lạ gì việc hai người bọn họ lớn lên cùng nhau từ nhỏ".
Lúc này, Chu Ngôn Dụ cuối cùng cũng hiểu rõ tình huống, xem ra tin đồn đã truyền xa. Vì thế anh đơn giản giật đầu nói.
"Từ lúc sáu tuổi tôi đã ở cùng Thẩm Hi, tính đến nay cũng vừa vặn hai mươi hai năm".
"Hai mươi hai năm! Đây chính là một đoạn thời gian không hề ngắn, này thật sự không phải duyên phận bình thường đâu".
Ông chủ Tần lại cười ha hả. Chu Ngôn Dụ bưng chén rượu, hai mươi hai năm từ trong miệng người khác nói ra tựa hồ thật dài lâu nhưng chính anh trước nay lại không cảm thấy như vậy. Cùng Thẩm Hi ở chung dù lâu, anh vẫn nhớ rõ lần gặp mặt đầu tiên đó. Nhớ rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-noi-ma-du/2551473/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.