Thẩm Hi nhẹ nhàng đung đưa chén rượu, chậm rãi uống rượu trong ly. Giống như muốn đem những việc khi nãy chưa kịp hưởng thụ trong yến tiệc nhàn nhã bù đắp hết lại một phen. Chu Ngôn Dụ nhìn Thẩm Hi, không cần hỏi cũng biết giờ phút này hắn đã bắt đầu có chút say liền mở miệng nói.
"Uống hết chén này chúng ta về nhà, tôi điện thoại gọi tài xế".
"Ừm".
Thẩm Hi hai má hơi có chút ửng hồng, hắn híp mắt nhìn Chu Ngôn Dụ. Thẩm Hi mỗi khi uống nhiều trái lại sẽ ít nói, Chu Ngôn Dụ cúp điện thoại nhìn kĩ Thẩm Hi một chút, không nhịn được lại hỏi.
"Cậu lúc nãy uống nhiều hay ít?".
"Không được mấy chén".
Thẩm Hi trả lời, lại nhìn chằm chằm Chu Ngôn Dụ hỏi.
"Lần trước anh uống say là lúc nào ấy nhỉ?".
Chu Ngôn Dụ lắc đầu một cái.
"Không nhớ rõ".
Anh nói không nhớ rõ là thật sự không thể nhớ rõ được. Nhưng Thẩm Hi lại nhớ rất rõ ràng. Bất quá thật sự đã cực kì lâu rồi.
Thẩm Hi không nghĩ tiếp nữa mà một hơi đem rượu trong ly uống hết. Sau đó đưa tới trước mắt cho Chu Ngôn Dụ xem.
"Uống xong, chúng ta đi thôi".
Hắn dù say nhưng vẫn chưa quên trên người Chu Ngôn Dụ còn bộn bề công việc, về sớm một chút anh mới có thể xử lí sớm một chút sau đó nghỉ ngơi sớm một chút.
Tài xế rất nhanh liền đến, phòng Chu Ngôn Dụ ở ngay bên cạnh phòng Thẩm Hi. Nhưng anh luôn luôn chờ Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-noi-ma-du/2551464/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.