Du Giản Mẫn không gọi điện trước cho anh,cô liền ngồi xe đi đến Thẩm gia.
Quen nhau ba năm nhưng đây là lần thứ 2 cô đến nhà họ Thẩm. Trước đó một lần là anh tiện đường đưa cô về đây một lát rồi liền rời đi.Khoảng thời gian sau đó Thẩm Lạc Dịch cũng không đưa cô về lần nào, cô cũng không tiện đòi hỏi anh phải đưa mình về.
Quản Gia trông thấy cô thì liền cho vào.Ông chu đáo hỏi thăm cô, một bên liền ra hiệu cho người hầu đi thông báo cho Thẩm Lạc Dịch.
-Cậu chủ đang ở sau vườn,cháu cứ vào bên trong ngồi tránh nắng nhé, cậu chủ sẽ nhanh chóng vào thôi.
Cô lại không muốn phiền hà như vậy, liền nhẹ nhàng cất lời.
Không sao đâu ạ, cháu sẽ ra chỗ của anh ấy luôn.Vậy cháu cứ đi vòng qua bên hồ bơi là tới nhé.Dạ,cháu cảm ơn.Lúc này Thẩm Lạc Dịch đang ngả lưng trên chiếc xích đu màu trắng bạc.Anh ngồi chỗ ngược sáng, ánh nắng chiếu lên mái tóc đen bóng,rũ xuống che khuất đi đôi mắt đen tuyền.Dường như không có biểu cảm gì.
Chiếc di động đặt bên cạnh vẫn sáng, là giao diện wechat giữa anh và Du Giản Mẫn.
Chu Nhược Đan dùng sức đầy xe lăn đi tới, ánh nắng nhẹ nhàng chiếu lên người thiếu nữ.Ôn nhu tựa ngọc, mặt mày xinh đẹp diễm lệ.Cô không khỏi chú ý đến màn hình di động của anh,giữa hàng chân mày xinh đẹp vô thức nhíu lại.
Chợt nhận ra người bên cạnh nhìn về phía này cô mới rời tầm mắt.Anh không nói gì nhưng trên gương mặt lại hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-no-buong-tay/3646430/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.