Chu Nhược Đan rất giỏi quan sát nét mặt của người khác.Từ lúc hai chị em cô đến thì mọi người trên bàn liền thay đổi sắc mặt cũng không trò chuyện vui vẻ.
Cô lại càng chú ý đến cô gái ngồi bên cạnh của Thẩm Lạc Dịch.Thiếu nữ vừa nhìn liền biết xuất thân từ gia đình danh giá.Từ phong cách ăn mặc đến khí chất đều toát lên sự trang nhã thanh thuần.Gương mặt dù chưa trưởng thành hết nhưng đường nét lại vô cùng diễm lệ.
Khác hẳn với cô,gia đình vốn làm công ăn lương.Thuận buồm xuôi gió nên dư giả đôi chút.Sau này có chút may mắn được Thẩm gia nâng đỡ.Hai chị em mới có cơ hội đến Bình Thành.
Trong đáy mắt Chu Nhược Đan không giấu nổi vẻ ganh tỵ,cảm nhận được ánh mắt của người kia nhìn đến,cô liền kéo nhẹ khoé môi mỉm cười.
-Chị là Du Giản Mẫn đúng không ạ?Bên ngoài chị đẹp hơn trong ảnh rất nhiều.
Một mớ bòng bong cứ trôi nổi trong đầu,Du Giản Mẫn có hơi khó hiểu mà cười nói cho qua.
-Cảm ơn em,em cũng xinh lắm.
Thẩm Lạc Dịch bóc xong tôm liền để hết vào bát của Du Giản Mẫn.Anh dường như cảm nhận được cô có chút kì lạ,tay liền đưa lên xoa nhẹ đỉnh đầu cô.
-Không được khoẻ sao?Mặt em xanh sao quá.
Du Giản Mẫn liền cười với anh,gương mặt thiếu nữ vẫn cứng ngắt như lúc đầu.
-Dạ không,tại chỗ này có chút nóng nên mặt em mới vậy.
Anh nghe vậy thì cũng không nói gì thêm.Quả thật chỗ này có chút nóng,tiện thể lấy khăn ướt giúp cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-no-buong-tay/3646423/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.