Trong cả lúc ăn cơm Du Giản Mẫn không tài nào tập trung được.Ngay cả khi Cố Hằng cùng Du Giản Mặc hỏi cô gì đó,cô cũng không nghe rõ.Tâm trí đều đặt vào mùi nước hoa trên người anh.Là nước hoa của con gái nhưng bên cạnh của anh không có cô gái nào ngoài cô.
Cho dù có đi chăng nữa thì anh vẫn luôn giữ khoảng cách,làm sao có thể bám được mùi nước hoa kia chứ.Mọi nỗi sầu não trên gương mặt của cô đều thu hết vào mắt của Cố Hằng.Ánh mắt của anh không lúc nào không đặt trên cô cả.
Bữa cơm kết thúc anh cũng toan về nhà,nán lại trong phòng khách nhà họ Du một lúc.Lúc này chỉ còn cô và anh ngồi trong phòng khách ,Cố Hằng không vòng vo mà vạch trần gương mặt sầu não kia.
-Bạn trai cậu ngoại tình hay sao mà mặt bí xị thế?Ăn cơm cung chưa hết nửa bát.
Một câu liền đánh trúng tâm lý của cô,lại còn đúng trọng tâm mà cô không dám nghĩ đến.Du Giản Mẫn liền lắc đầu,cô không dám đặt câu đó trên người của Thẩm Lạc Dịch.
-Đừng nói bậy,anh ấy sẽ không như thế.
-Cậu chắc chắn thế à?
-Tất nhiên,anh ấy không phải loại người đó.
-Vậy sao lại rũ rượu như thế?
........
Bàn tay giấu sau gấu bông nhỏ khẽ nắm chặt,cô nhìn Cố Hằng trước mắt rồi lại không nói được lên lời.Vẫn là chuyện chưa dám chắc thì cô sẽ không tùy tiện nói,lỡ đâu là cô suy nghĩ nhiều.Với tính cách của Cố Hằng sẽ lại làm to chuyện thì sao,cứ nói đại gì đó lừa cho qua chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-no-buong-tay/3646421/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.