Đám người Du Giản Mặc vừa rời đi chưa xa thì Thẩm Lạc Dịch liền tới.Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào thì trên người anh vẫn luôn có khí chất cao quý như vậy.
Anh từ chiếc taxi bước xuống,thân hình cao lớn cùng gương mặt góc cạnh cực kì anh tuấn.Vai rộng eo hẹp ẩn nấp sau lớp áo vừa lạnh lùng vừa gợi cảm.
Lúc này không ít học sinh trong trường nhận ra anh.Anh là khoá vừa tốt nghiệp phổ thông lại luôn xếp đầu bảng.Huống chi danh tiếng Thẩm thiếu gia ở Bình thành này có ai lại không biết.
Chu Nhược Đan không hề thấy khó chịu bởi những ánh mắt nhìn mình.Cô vẫn yên tĩnh ngồi đó,giương cặp mắt xinh đẹp mỉm cười với anh.
-Anh Lạc Dịch,em có làm phiền anh không ạ.
-Không sao.
Anh tuỳ ý trả lời rồi đi đến giúp cô đẩy xe lăn.Quán ăn ở gần trường học,đi bộ một chút là tới.Trong quán ăn lúc này cực kì náo nhiệt.
Học sinh trong trường cũng trốn ra bên ngoài ăn không ít.Một nam điển trai đẩy xe lăn lại càng nổi bật giữa đám đông hơn.
Tề Cân bạn thân của Du Giản Mặc không khỏi thúc nhẹ cánh tay rồi cất giọng.
-Này,kia là bạn nữ ngồi xe lăn ban nãy đúng không?
Chỗ ngồi của bọn họ vừa hay ở trên lầu,Du Giản Mặc vừa liếc mắt liền thấy.Sự chú ý của cậu không ở trên người thiếu nữ kia mà nhìn bóng lưng cao lớn của thiếu niên.Là Thẩm Lạc Dịch bạn trai của chị gái.
Hàng chân mày của cậu khẽ cau lại.Đáy mắt u ám rất nhanh đã thu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-no-buong-tay/3646419/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.