Thẩm Lạc Dịch thoát ra khỏi suy nghĩ,anh tiến lên đẩy xe lăn của cô vào bên trong. 
-Em vẫn khoẻ chứ? 
-Vâng,mỗi ngày đều khoẻ mạnh ạ. 
Chu Nhược Đan không giấu nổi ý cười trong mắt,gương mặt thanh thoát xinh đẹp nhìn anh không rời được mắt. 
Em gái ngồi bên kia trông thấy dáng vẻ của chị gái thì đành bất lực.Hai người bọn họ là sinh đôi nhưng mỗi người mỗi nét.Cả về gu con trai cũng hoàn toàn trái ngược. 
Chu Nhược Điềm từ nhỏ đã luôn cảnh giác Thẩm Lạc Dịch.Người này lớn lên anh tuấn ngời ngời,gương mặt đúng với tiêu chuẩn hại nước hại dân.Cô lại không thích những chàng trai như thế. 
Càng nổi bật thì càng khó giữ,ấy vậy mà chị gái của cô si mê người ta đến mê muội.Cũng chính vì Thẩm Lạc Dịch mà mất đi đôi chân đáng quý kia. 
Phải kể đến khi bọn họ lúc nhỏ,khi ấy Thẩm Lạc Dịch không chào đón chị em bọn họ lắm.Chị gái mỗi ngày đều chạy theo anh,phải nói là bám không rời. 
Có lần chỉ vì mải chạy theo anh mà băng qua đường,xe tải lớn lại không kịp thời thắng thế là….Cũng may trong hoạ có phúc chị gái an toàn mạng sống chỉ là đôi chân lại không còn. 
Chu Nhược Điềm lý trí hơn chị gái nhiều.Cô từ lâu đã nhìn rõ thái độ kia của anh.Thật chất anh lịch sự với bọn họ cũng chỉ vì trong lòng thấy mắc nợ chị gái của cô.Cũng chính anh là nguyên nhân gián tiếp gây ra sự cố đó mà. 
Bên này Chu Nhược Đan lấy túi quà mình đã chuẩn bị đưa về 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-no-buong-tay/3646417/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.