Editor: Lost In Love
Tiểu Diệu Linh vô cùng bất mãn đối với hành động đi sớm về trễ của mẹ, mí mắt rõ ràng đang khổ sở đánh vào nhau mà vẫn ở trên giường khóc lóc không chịu ngủ.
Hạ Đông Ngôn kể truyện cổ tích rồi tới làm hề, trò nào cũng đều xử dụng qua một lần, cuối cùng vẫn nộp vũ khí đầu hàng, "Mẹ con còn nói chú ngây thơ giống con, chậc chậc, vậy sao con không giống chú...”
“Không tin không phổi, ăn ngon ngủ nhiều?” Hàn Niệm đứng ở cửa tiếp lời, nhìn anh một người đàn ông cao lớn kiên nhẫn dỗ dành đứa trẻ, trong longd có chút cảm giác không giải thích được nhưng trên mặt vẫn là dáng vẻ xem kịch vui.
Hạ Đông Ngôn tức giận nâng tay cho cô xem đồng hồ, “Bây giờ mấy giờ rồi mới về!”
Hàn Niệm vén tay áo lộ ra cách tay mượt mà, “Xin lỗi, không có tiền mua đồ.”
“Anh có thể mua cho em!” Hạ Đông Ngôn hào phóng vỗ ngực, “Em muốn nhãn hiệu gì?”
Hàn Niệm cởi áo len cho tiểu Diệu Linh, dỗ thàng bé ngủ. Sau đó tức giận nhìn Hạ Đông Ngôn, “Tưởng ba mẹ anh không đánh gãy chân anh thì anh dám không kiêng nể gì à?” cẩn thận dịch lại chăn cho thằng bé, sau đó kéo Hạ Đông Ngôn ra cửa.
“Tuần tới phòng đấu giá gửi tiền thuế vào thẻ của em, em sẽ trả tiền lại cho anh.” Cô lấy cuốn sổ mang theo bên người từ trong túi ra, “Em nhớ rõ tất cả những khoản nợ. tiền mướn luật sư Trương năm nay cũng sẽ do em tự mình bỏ ra.”
Hạ Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-nho-khong-quen/69711/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.